*
Ngày thứ ba sau khi Đường Ninh rời đi, lão hòa thượng chữa khỏi vết thương cũng rời Trịnh gia, đi tới tiên nhân chi địa.
Cũng tại ngày đó, nhi tử Tô Ngôn Khanh Tô gia đã lâu không về, bây giờ đã về, còn mang tin tốt. Trải qua lịch luyện khảo hạch, trong học viện hắn trổ hết tài năng, đã lấy được cơ hội đi khảo hạch ở Thiên Long học viện.
Nói cách khác, hắn có cơ hội vào học viện đứng đầu, chỉ cần có cơ hội vào học viện, thì hắn có cơ hội vào tông môn tiên nhân chi địa, trở thành đệ tử tông môn tiên nhân!
Biết được tin tức này, Tô gia chủ mở tiệc chiêu đãi các thế lực trong thành vẻn vẹn ba ngày, ở bữa tiệc còn nói rõ, từng có một cao tăng, tôn hiệu Đường sư, miệng vàng lời ngọc kết luận, gần nhất trong nhà hắn có người xa về, còn mang về tin tốt...
Tin tức truyền ra, Nhạn thành oanh động, tên Đường sư, cũng ở trong thế gia quý tộc âm thầm lưu truyền.
Đối với chuyện này, Đường Ninh cũng không biết, nàng chậm rãi cưỡi ngựa, quay đầu nhìn người đã theo nàng ba ngày, bất đắc dĩ nói: "Ngươi không đi bảo vệ chủ tử nhà ngươi, đi theo ta làm gì?"
Hắc Phong cưỡi ngựa sau lưng hắn, nói: "Bên cạnh chủ tử có Ám Nhất, ta theo ngươi để phòng vạn nhất, nếu chủ tử ta thật có chuyện lớn gì, y thuật ngươi tốt như vậy, ta sẽ nghĩ biện pháp bắt ngươi đi chữa trị cho ngài ấy."
"Ha ha, ngươi đúng là cẩn thận! Nhưng ngươi ở trước mặt ta nói muốn bắt ta, ngươi chắc chắn chứ?" Đường Ninh liếc mắt, vô cùng im lặng.
Nghe thấy lời kia, Hắc Phong dừng lại, hai chân kẹp chặt bụng ngựa, xua ngựa lên đi cùng hắn: "Chủ tử nhà ta nói ngươi từng gϊếŧ Kim Đan tu sĩ? Thật hay giả?"
"Ngươi nói thử?" Nàng liếc hắn.
"Thân thể ngươi thế này, gϊếŧ Kim Đan