Tần Như Yên bị hắn thái độ cùng lời nói làm tức giận, chính đang muốn cùng hắn hống hống vài câu,liền thấy đối diện Lăng Khiên điện thoại di động vang lên.
Lăng Khiên nhìn thoáng qua màn hình điện thoại người gọi đến, thần sắc lãnh đạm lạnh lùng không có một chút giảm bớt, không nhìn điện tới,
Nhưng người gọi đến kia phi thường cố chấp lại đánh đến hai cuộc điện thoại, giống như tại nói hắn nếu không tiếp sẽ tiếp tục gọi đến.
Tần Như Yên nhìn thấy trong mắt hắn không kiên nhẫn cùng kháng cự, chắc hẳn là hắn bà xã gọi đi, nếu như đúng như vậy chứng tỏ hắn đối với hắn bà xã cũng không yêu thương thật tâm, mới có thể không muốn cùng kháng cự như vậy.
Rất có thể hắn vì không muốn gia đình bắt ép,cùng sắp đặt lên mới chọn đại một nữ nhân kết hôn cũng nên. Nữ nhân kia cũng chỉ là hắn một công cụ để tránh né người nhà ràng buộc mà thôi.
Điện thoại vẫn reo nên đều đặn, như càng khẳng định quyết tâm, Lăng Khiên cuối cùng vẫn là đành phải nhận, hắn nhíu nhíu mày bắt máy, giọng nói lạnh nhạt:" Có việc?".
Điện thoại đầu kia vang lên một giọng nam nhân,tuổi đã cao nhưng trong đó vẫn có thể thấy được uy nghiêm cùng mệnh lệnh, hẳn là một người thâm cư cao vị nhiều năm:" Ngươi làm gì mà bây giờ mới bắt máy, nếu ta không gọi ngươi chắc cũng chả bao giờ thăm hỏi đến ta lão già này đi".
" Không có việc ta có thể cúp máy".
" Ngươi là nói như vậy với ngươi ông nội " Bên kia người tức giận quát lớn.
Hóa ra người kia chính là Lăng Khiên ông nội, cũng là Diệp Lăng Vân chồng Lăng Thiên Chính, là người sáng lập ra Lăng thị tập đoàn tạo dựng cơ nghiệp đứng đầu đất nước cũng như hàng đầu thế giới, trong công ty cũng như xã hội lời ông nói tất cả mọi người đều nghe theo không có mấy cai giám cự tuyệt. Nhưng đứa cháu trai này lại là ngoại nệ, từ khi mẹ Lăng Khiên mất sớm, hắn đâm ra tính tình thay đổi cũng ít giao lưu với người nhà, lại thêm cha hắn lấy vợ hai hắn lại càng lạnh nhạt gia đình, ai cũng không thể bắt ép được hắn, ông cũng không thể thế nào hắn.
" Ta đang rất bận, tạm thời không có thời gian" Lăng Khiên thấy ông lão tức giận giọng nói cũng hòa hoãn không ít.
" Không có việc quan trọng ta có thể điện cho ngươi hay sao, ngươi coi ta rất rảnh....., nghe ngươi bà nội nói ngươi đã kết hôn" Lăng Thiên Chính lại quát một tiếng mới hỏi chuyện.
" Không được "
Lăng Chính Thiên Chính cũng biết hắn tính cách vốn lãnh đạm như vậy cũng không quá để ý tiếp tục nói:" Cái kia nếu đã kết hôn, nàng cũng chính là chúng ta Lăng gia con dâu, ngươi cũng nên dẫn nàng về nhà một cái ra mắt trưởng bối không phải sao? Ngươi cũng lớn,cũng nên sinh lấy một đứa cháu giúp chúng ta Lăng gia nối dõi tông đường đi".
Lăng Khiên vẫn là một bộ dáng thản
nhiên nói: "Chúng ta gần đây công tác đều có chút bận, đợi thời gian nữa đi".
Lăng Khiên nói xong liền cúp điện thoại không có lấy một câu chào hỏi, bên kia đầu dây Lăng Thiên Chính có chút bất đắc dĩ cùng đau đầu với đứa cháu trai này.
Lăng Khiên cất đi điện thoại mới nhìn lên đối diện Tần Như Yên nói:" Nhớ kĩ ta lời nói, những điều thừa thãi cũng không cần làm, ngươi lâu mới về nước cứ đi chơi mọi nơi đi".
Tần Như Yên cũng từ trong hắn đối thoại điện thoại mấy câu đại khái đoán ra được, hắn trong nhà là gọi điện, giục hắn dẫn đã kết hôn bà xã chở lại nhà ra mắt đấy, cũng không như nàng mong đợi, nhìn hắn lãnh đạm rời đi bóng lưng Tần Như Yên gương mặt tức giận có chút vặn vẹo, âm hàn quang mang lóe qua.
Vừa mới bước vào trong xe Lăng Khiên nhân được Trần Lâm báo cho hắn biết, có một nữ hài dùng điện thoại chụp được ảnh hắn cùng Tần Như Yên buổi chưa cùng nhau dùng bữa, cũng cho hăn xem ảnh người đã chụp ảnh đó.
Người này hắn cũng biết, đó là nhân viên công ty của hắn, bình thường Lăng Khiên sẽ là không biết mặt hết nhân viên của mình nhưng người này hắn là biết đến, nàng chính là bạn của Mễ Hiểu Đồng, cùng trong một bộ phận cũng là người bạn đầu tiên trong công ty của nàng, Lăng Khiên còn nghe nàng thường nhắc đến đây.
Hắn mở điện thoại của mình ra xem một lần nữa, quả nhiên cùng hắn đoán không sai, nàng kia người chụp ảnh Hàn Yên đã đem bức hình đó cho Hiểu Đồng xem, hắn trong điện thoại có một tin nhắn: Đêm nay không thể về nhà, ngoài đường ngủ đi.
Lăng Khiên có chút đau đầu, nha đầu này lại ăn dấm rồi, nhưng lại mỉm cười tưởng tượng nàng cảnh tức đến nghiến răng khi xem bức hình đó,rất đáng yêu đi, hắn đón lấy chính là một tin nhắn trở về cho nàng: Đường phố không cho người ngủ, cảnh vệ có thể bắt,vẫn là về nhà tốt.
Hiểu Đồng chính là đang chăm chú làm việc điện thoại chính báo đến tin nhắn,mở ra liền thấy hắn tin nhắn gửi tới, đọc xong lại không lời, hắn đường đường Lăng thị tổng giám đốc Lăng Khiên cũng như thế lưu manh, nàng bó tay với hắn chỉ trở lại một câu: Vô sỉ.