Từ ngày đó về sau, mẹ Lục phát hiện, Y Minh ngoại trừ sắc mặt có không tốt một chút thì những điểm khác đều vẫn như bình thường.
Đúng 7 giờ rời giường, ăn sáng, cùng mẹ đi bệnh viện kiểm tra định kỳ, nhẹ giọng hỏi Bác Sĩ xem người bệnh cần chú ý những gì sau khi hồi phục, tần suất vận động thế nào thì phù hợp?
Mẹ Lục nhìn bộ dáng Y Minh, có chút đau lòng, nhưng nhiều hơn lại là vui mừng!
Có lẽ, qua ít hôm nữa, có thể mời người giới thiệu bạn gái cho Y Minh được rồi a~
Lý Vân Ca trong khoảng đó có về mấy lần, đều vào buổi tối. Lúc đến, Lý Vân Ca đều gửi tin nhắn cho Y minh, Y Minh có khi sẽ chạy xuống, có khi dứt khoát mời Lý Vân Ca lên nhà luôn!
Lý Vân Ca nhìn vẻ mặt thản nhiên của Y Minh, còn tưởng rằng em ấy muốn mình đi nịnh nói ba mẹ vợ cứng rắn tựa thái sơn trước, bèn mỗi ngày đều cố sức làm bố mẹ Y Minh vui vẻ!
Ba Lục và mẹ Lục nhìn Y Minh thỉnh thoảng lại nở nụ cười, liền cho rằng Y Minh vui vẻ do gặp lại người cùng mình lớn lên từ nhỏ, nội tâm chậm rãi thả lỏng.
Lại không hề chú ý tới, Y Minh dạo gần đây sâu trong bộ dạng gầy gò bên ngoài là nét đau đớn ngày càng nhiều hơn.
Lý Vân Ca có đôi khi lúc ôm lấy người ta trước khi ên xe rời đi, sẽ nhẹ nhàng lẩm bẩm một câu. “Sao mà gầy đi nhiều thế?”
Y Minh sẽ ghé vào lỗ tai anh nhẹ nhàng cười nói: “Tại làm luận văn nhiều quá đấy!”
Lý Vân Ca bắt đầu bận rộn do công ty phải hầu tòa, nếu mà thua ván này….., cái công ty phát triển chưa đến 10 năm của anh sẽ bị đập nồi bán sắt mất !
Thì ra chính cái người của Bộ Pháp Luật kia đã nói với Lý Vân Ca rằng bản thân anh chưa quen thuộc với phương thức làm việc của tòa án, mong anh mau chóng đến Bắc Kinh hoặc Thượng Hải mời một luật sư giỏi về phương diện này về. Lý Vân Ca sau này ngẫm lại cảm thấy chỉ muốn chạy đi bẻ gãy cổ anh ta !
Chính là do tên khốn ấy, bản án ngay từ đầu đã chắc chắn không có vấn đề gì, chính bản thân anh ta mới là người bị ảnh hưởng.
Lý Vân Ca bắt đầu liên hệ với Bắc Kinh và Thượng Hải, cái tên Bộ Pháp Luật kia cũng là kẻ thức thời, hôm sau lật tức đưa đơn từ chức lên! Lý Vân Ca vung tuyệt bút lên, giờ phút cuối còn không quên tặng cho anh ta một nụ cười!
Tên kia vội rụt cổ chạy đi!
Liên hệ với Y Minh thì chỉ có thể dùng tin nhắn, bởi vì khi anh có thời giờ rảnh rỗi để cầm điện thoại thì không phải khi gà gáy thì cũng là khi trời đã tối mịt! Lắc đầu, sao anh có thể gọi điện cho em ấy vào giờ này được!
Nói thật, tin nhắn chính là thứ không đáng tin nhất!
Bạn không thể nghe được tiếng của đối phương, cũng không biết được tâm tình họ, chỉ có thể nhận được mấy chữ,”Ừ, em rất tốt!”, “Em cũng nhớ anh!”, “Ngủ ngon lắm.”
Sau này