Diệp Khúc Đào được yêu thương mà lo sợ, vội vàng cầm bát đỡ lấy, nói lời cảm ơn.
Lãnh đạo mới chú ý đến khẩu vị của cô như vậy, quả thật cô rất thích ăn món ăn này, nhưng nó lại cách cô rất xa nên cô ngại đứng dậy gắp, hơn nữa đồng nghiệp khác cũng thích nên cô cũng không dám ăn quá nhiều.
Diệp Khúc Đào đang ăn, đồng nghiệp ở bên kia của cô nhìn thấy hình ảnh này, nhịn không được mà lén lút nói với cô: "Khúc Đào à, sao tôi lại cảm thấy bí thư Cảnh còn chăm sóc cô tốt hơn cả bạn trai của cô thế nhỉ? Cô với phó giám đốc sở Chu ra ngoài ăn cơm, anh ấy cũng không bận tâm đến cảm xúc của cô, hai người đều là của ai thì ăn của người nấy, cũng không gắp thức ăn cho cô, bí thư Cảnh còn gắp thức ăn cho cô, bạn trai còn không bằng lãnh đạo."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Diệp Khúc Đào: "..."
Nhắc đến chuyện này, Diệp Khúc Đào tức giận.
Anh còn là bạn trai của mình nữa kìa, lãnh đạo còn hữu ích hơn anh.
Chủ yếu khi ở trước mặt đồng nghiệp Chu Canh Minh sẽ không có những hành động quá thân mật với cô, thế nhưng, ở nhà anh hay là ở nhà cô thì anh đều sẽ chủ động gắp thức ăn cho cô, biết cô thích ăn món ăn gì, chủ động gắp cho cô.
Nhưng làm tốt trước mặt gia đình thì có ích lợi gì, đồng nghiệp cũng có biết được đâu chứ.
Cô nói chuyện yêu đương, chính là bởi vì có quan hệ cấp trên cấp dưới với bạn trai cho nên mới không được khoe ân ái, chuyện tình yêu này cứ như là không có ý nghĩa gì vậy.
Diệp Khúc Đào ngượng ngùng cười cười, không tiếp lời.
Diệp Khúc Đào hoài nghi, Cảnh Duy luôn gắp thức ăn cho cô, là bởi vì, tay anh ấy dài, tay cô lại ngắn, sợ cô không ăn được nên mới gắp thức ăn cho cô.
Diệp Khúc Đào sợ đồng nghiệp nhìn thấy sẽ không giải thích rõ ràng được, vội vàng cự tuyệt anh ấy, nói: "Không cần nữa đâu, bí thư Cảnh, đủ rồi, đã có rất nhiều món ăn rồi, không cần gắp thức ăn cho tôi nữa đâu..."
Lúc này Cảnh Duy mới buông đũa xuống, nói: "Xin lỗi, tôi chỉ là thấy tay cô ngắn như vậy, muốn gắp đồ ăn gì cũng không gắp được, lo lắng trợ lý của tôi ăn không đủ no, không có ý gì khác cả."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Khúc Đào: "..."
...
Diệp Khúc Đào ăn cơm xong vốn dĩ đang chuẩn bị trở về, thế nhưng đồng nghiệp lại đề nghị cùng nhau đi hát.
Cô còn đang định trở về, Cảnh Duy nói: "Được đấy". Mọi người bèn thay đổi địa điểm, cùng nhau đi hát.
Chu Canh Minh vừa gửi tin nhắn, bởi vì trễ như vậy còn chưa thấy cô về, hỏi cô đang ở đâu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô quay video Cảnh Duy đang hát, nói: [Sau khi ăn cơm xong mọi người lại đi hát rồi, thật không ngờ bí thư Cảnh lại hát hay như vậy.]
Chu Canh Minh bên kia không trả lời tin nhắn.
Diệp Khúc Đào cho rằng anh đang bận nên không để ý đến nữa.
Diệp Khúc Đào nghe Cảnh Duy hát.
Giọng hát của anh ấy không tệ, là loại giọng cực trầm, khi hát những bản tình ca thì nghe hay không chịu được.
Diệp Khúc Đào nhàm chán uống nước ngọt, đột nhiên suy nghĩ bay xa, nghĩ đến lần đầu tiên cùng Chu Canh Minh.
...
Sau khi Chu Canh Minh đồng ý nói chuyện yêu đương với Diệp Khúc Đào, Diệp Khúc Đào vẫn một mực cảm thấy không chân thật, hoài nghi có phải là đang nằm mơ hay không, sau khi trở về ngủ một giấc rồi cô mới gửi một tin nhắn cho Chu Canh Minh.
Cô muốn xác định lại xem hai người họ có đúng thật là đã ở bên nhau rồi hay không.
Nội dung tin nhắn mà cô gửi là: [Giám đốc khu vực Chu, hôm qua tôi không mơ đấy chứ, anh đã đồng ý làm bạn trai của tôi rồi phải không? Hai chúng ta sẽ bắt đầu yêu nhau kể từ ngày hôm nay, đúng chứ?]
Chu Canh Minh rất nhanh đã đáp lại một câu: [Ừ.]
Diệp Khúc Đào kích động đến muốn hỏng cả người, lập tức rời giường tút tát lại bản thân, sau đó đi làm.
Lần đầu nói chuyện yêu đương, Diệp Khúc Đào không có kinh nghiệm, không biết nên nói chuyện yêu đương với Chu Canh Minh như thế nào.
Cô đã đọc rất nhiều hướng dẫn ở trên mạng, thật sự là không biết nên yêu đương như thế nào.
Dù sao thì Chu Canh Minh cũng là cấp trên của cô, giữa hai người bọn họ còn có tầng quan hệ này.
Hơn nữa tính cách của Chu Canh Minh là lạnh lùng yên tĩnh, thoạt nhìn phải là cô chủ động mới được.
Cô chỉ có thể làm theo quy tắc cũ, đối xử thật tốt với anh là được.
Cô đi làm sớm, muốn xác định xem Chu Canh Minh có đến hay không.
Cô vừa nhìn qua một cái đã đối mặt với ánh mắt của Chu Canh Minh rồi.
Chu Canh Minh cũng nhìn thấy cô, sau khi nhìn cô một lúc, anh nói: "Trợ lý Diệp, đến văn phòng của tôi một chuyến."
Diệp Khúc Đào đáp "Vâng" sau đó đi qua văn phòng của anh.
Diệp Khúc Đào lấy đồ ăn sáng đã mua từ trước ra, đưa cho anh: "Anh yêu ơi, đây là bữa sáng em mua cho anh nè."
Chu Canh Minh buông cặp xuống, lúc nghe cô nói như vậy, rõ ràng có hơi sửng sốt: "Em gọi anh là gì?"
Diệp Khúc Đào vốn định gọi anh là giám đốc khu vực Chu, nhưng nơi này lại không có người ngoài, bí mật gọi anh là anh yêu cũng không sao đâu nhỉ?
"Anh yêu... Không được ư?"
Chu Canh Minh đi về phía cô, từng bước từng bước đi tới gần cô, nắm lấy tay cô, đè lên bên cạnh