Qua hơn tiếng đồng hồ vẫn chẳng thấy đối phương phản hồi, Tưởng Diệu Nghi trộm nghĩ liệu có phải do tiền công quá ít? Cũng đúng, người ta thiết kế tốt như vậy, cô ta lại muốn mua đứt bản thiết kế đem đi dự thi mà trả gấp ba thì hơi ít.
Tưởng Diệu Nghi đang định tăng tiền công lên gấp bốn thì phía bên kia chỉ nhắn lại vỏn vẹn hai từ: "Đồng ý."
Cầm bản thiết kế trên tay, Tưởng Diệu Nghi hất mặt lên trời đi đến gặp quản lý, cô ta nói mình cũng muốn tham gia cuộc thi sắp tới.
Quả nhiên khi nhìn thấy bản thảo, cô ta lập tức được mời đến cuộc họp quan trọng, được ưu ái trở thành ứng cử viên sáng giá cho vị trí thiết kế chính.
Tuy nhiên đây là cuộc thi, cần tới sự bình chọn của cộng đồng thế nên chỉ công ty quyết định thì không có ý nghĩa gì.
"Chỉ cần chị cho em cơ hội, em nhất định sẽ nỗ lực hết mình." Tưởng Diệu Nghi cất giọng như suối reo, ánh mắt trong ngần thơ ngây, dáng vẻ ngoan ngoãn khiến người ta vô cùng thuận mắt.
"Cố lên, chị tin em có thể làm tốt mà.
Nhưng em phải cố lên nhé, nghe bảo đợt này Tưởng Ly cũng tham gia.
Cô ta cũng có tài lắm.
Hai người quả thật là cặp chị em tài hoa, xinh đẹp mà! Thật ngưỡng mộ gia đình các cô quá."
"Vâng ạ."
Nụ cười trên mặt tươi mấy phần thì lòng cô lại tức giận thêm mấy phần.
Tưởng Ly, lại là Tưởng Ly! Nhưng lần này cô ta tự tin mình sẽ không thua thảm hại như lần trước.
Sự nổi tiếng, tình yêu thương của cha, Tống Nam, tất cả cô ta nhất định đoạt lại từng thứ một!
Tưởng Diệu Nghi vừa tốt nghiệp ngành hội họa, cô ta xinh đẹp, dáng vẻ văn nhã, muốn hoạt bát hay dịu dàng thanh lệ đều có.
Vì cuộc thi lần này mà cô ta dốc sức xây dựng nên hình tượng cô gái tài hoa, hoạt bát, lương thiện.
Cộng với việc bản thiết kế của cô ta hiện đang đuổi sít sao với tác phẩm của Tưởng Ly, cô ta nhanh chóng nhận được sự chú ý của cộng đồng.
Tưởng Diệu Nghi nhận lời nhiều chương trình ghi hình, chủ yếu là chia sẻ về cuộc sống của một tiểu thư ra sao.
"Mỗi sáng người làm nhà tôi sẽ phải chuẩn bị sẵn trà hoa hồng kèm với bữa sáng.
Sau khi ăn xong tôi phải đi luyện vẽ.
Thi thoảng rảnh rỗi có thể đi shopping hoặc đến những buổi đấu giá từ thiện."
"Ồ, vậy chắc cô Diệu Nghi đây có nhiều trang sức lắm nhỉ?" MC trầm trồ.
Tưởng Diệu Nghi xua tay, khiêm tốn trả lời: "Không đâu.
Hầu như tôi sẽ bán chúng đi để góp thêm vào tiền từ thiện.
Tôi nghĩ trang sức không cần nhiều, đủ dùng là được.
Nhưng chị Tưởng Ly rất thích trang sức đó, chị ấy có cả một tủ đựng trang sức luôn.
Mọi người không biết thôi, số trang sức đó lấy bừa một món cũng đủ để người bình thường ăn vài năm."
Cô ta làm như vô ý tiết lộ về việc riêng của Tưởng Ly.
MC không dễ dàng bỏ qua chi tiết hút lượt xem này liền bám lấy hỏi thêm: "Nói như vậy hai chị em có tính cách