CHƯƠNG 25: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN
Editor: Luna Huang
“Mộc nhi?” Dạ Lệ bước nhanh đến, thế nhưng vừa tiến đến, hai mắt nhìn quét chung quanh, phảng phất đang tìm ai đó.
“Phụ thân là đang tìm A Cực sao? Hắn bị kinh hách, ta để hắn đi nghỉ ngơi tôig phụ thân tạm thời yên tâm, A Cực không có bị hủy dung.”
Dạ Mộc nằm lỳ ở trên giường, buồn buồn nói, thanh âm khó chịu, để trên mặt Dạ Lệ không tự chủ được nóng rần lên, lần đầu tiên cảm thấy có vài phần quẫn bách.
“Nói bậy, ta là nghe nói ngươi thụ thương mới trở về, tại sao lại bị thương?” Hắn nói ngồi ở bên người Dạ Mộc, bàn tay to kia đặt ở trên đầu Dạ Mộc.
Hắn nhích gần chút, Dạ Mộc cũng cảm thấy áp lực, bất quá nàng không có chút biểu lộ nào, chỉ là ngẩng đầu, lộ ra một đôi mắt đỏ bừng như thỏ, tràn đầy ủy khuất, không cần phải nói người khác cũng có thể biết.
“Phụ thân ngươi nói, ta có chết hay không a.”
Lúc Dạ Mộc nói lời này, cảm thấy bi ai thật, đến thế giới này không bao lâu, nhưng nàng lại đủ cảm nhận được lăn lộn ở thế giới này khó cỡ nào, người nàng nhỏ đi, tâm cũng như nhỏ đi, có đôi khi cũng biết sợ bản thân sẽ chết ở chỗ này, sẽ không trở về được.
“Làm sao có thể? Dạ Lệ bị lời của nàng kinh đến, xem ra hài tử này là thật bị kinh hách rất lớn! Cũng phải, một tiểu nữ hài, bị người ba lần bốn lượt gây nguy hiểm tính mạng, những người đó, thật sự là không đặt hắn vào mắt!
Dạ Mộc cúi đầu, âm thanh non nớt của nữ đồng nghe vào đau khổ như vậy.
“Mặc dù phụ thân rất thương yêu ta, nhưng là bọn hắn vẫn muốn đối phó ta thế nào, phụ thân ta sẽ chết chứ?”
Thân thể nho nhỏ của nàng, yếu đuối chịu không nỗi một kích, nàng vốn nên chưng diện như búp bê sứ, lặng lẽ chờ xuất giá, nhưng bây giờ lại yểm yểm nhất tức như động vật nhỏ, thương cảm không nói ra được.
Một khắc kia, Dạ Lệ chỉ cảm thấy ngực căng thẳng, một loại phẫn nộ khôn kể và nóng nảy để hắn cau mày, trong mắt hắn lóe lên một đạo hung quang, một lúc lâu, đột nhiên hung tợn nói!
“Mộc nhi, ngươi dưỡng thương cho tốt trước, vi phụ đi một chút sẽ trở lại!”
Nói, thân thể cao to như gấu của hắn đứng lên, mau rời đi, Dạ Mộc có chút kinh ngạc nhìn bóng lưng của hắn, chẳng biết tại sao, nàng vừa rồi dĩ nhiên cảm thấy ánh mắt của Dạ Lệ đang yêu thương nàng?
Dạ Lệ, cũng biết đau lòng người sao?
Khi Dạ Thiên bị gọi ra, ý thức được đại sự không ổn, nhưng trong lòng càng có nhiều oán khí hơn!
Dựa vào cái gì? Hắn mới là đích tử! Là người duy nhất! Vì sao phụ thân lại coi trọng một thứ nữ như vậy? Hơn nữa bây giờ còn vì thứ nữ kia trách cứ hắn?
Mang theo loại oán khí này, lúc Dạ Thiên đi tới trước mặt Dạ Lệ, còn có chút không cam lòng!
Dạ Lệ ngồi ở trước bàn đọc sách nhìn nhìn, híp mắt lạnh lùng cười.
“Quỳ xuống!”
Vọng Thư Uyển.com
Dạ Thiên mặc dù không cam lòng, nhưng vẫn là quỳ xuống, mà sau khi hắn quỳ xuống, Dạ Lệ ngoắc tay, thì có một người từ chỗ tối đi tới, hắn cầm thước dạy học trong tay, đối diện với lưng của Dạ Thiên.
“Hành hình!” Dạ Lệ không nói lời vô ích gì, vận dụng gia pháp, mà Dạ Thiên vừa nghe Dạ Lệ muốn đánh hắn, bật người giằng co.
“Phụ thân! Tại sao ngươi muốn đánh ta?”
Hắn không phục, rõ ràng hắn cũng bị thương, phụ thân nhìn không thấy sao?
Dạ Lệ tự nhiên thấy thương trên vai Dạ Thiên, bởi vì trước người ta hồi báo nói, Dạ Mộc phản kích dùng ngọc chẩm đập Dạ Thiên bị thương.
Thế nhưng Dạ Mộc mới bây lớn, nàng có thể có khí lực bao lớn? Nên, hắn đối với chuyện Dạ Thiên thụ thương không có nửa điểm thương hại, chỉ có một chút cảm thấy phiền chán hắn chuyện bé xé ra to.
Hơn nữa vừa nghĩ tới đại phu nói, vết thương trên tay Dạ Mộc sâu đậm, nàng là một người thuận tay trái, nhưng sau này chỉ sợ tay trái cũng không làm được gì nữa, càng hận chuyện Dạ Thiên đã làm hơn! Tiểu tử này là hạ thủ nặng bao nhiêu, mới có thể đánh người bị thương thành như thế?
“Vì sao?” Dạ Lệ cười nhạt, “Chỉ bằng ngươi đả thương muội muội ngươim thân là huynh trưởngm