CHƯƠNG 40: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN
Editor: Luna Huang
Các nàng có cái gì để nói sao?
Trong lòng là Dạ Mộc không tình nguyện thế nhưng người của Ôn gia ở đây, trước khi đi Ôn Như nói ra yêu cầu cuối cùng, Dạ Lệ chắc là sẽ không cự tuyệt.
Quả nhiên, Dạ Mộc ngẩng đầu nhìn Dạ Lệ, chỉ thấy Dạ Lệ gật đầu, “Mộc nhi, ngươi và mẫu thân ngươi, nói lời chia tay đi.”
Giao tình giữa các nàng đâu có tốt đến loại tình trạng này?
Dạ Mộc gật đầu, theo Ôn Như đi nội thất tiền thính.
Ôn Như không để cho người khác theo vào, mặc một thân áo lụa bạch sắc đi ở phía trước, tấm lưng kia, tự dưng để lộ ra vài phần tiêu điều.
Cả người Dạ Mộc đều cảnh giác, cũng không biết Ôn Như rốt cuộc muốn làm gì.
Đi tới ngồi ở chủ vị, hai mắt Ôn Như sưng đỏ nhìn sang nàng.
“Cái này, ngươi hài lòng chứ?”
Gì?
“Hãm hại ta, lại tìm một kẻ chết thay, để hắn tố giác ta, bản thân hoàn toàn không đếm xỉa đến, không nhìn ra, một hài đồng sáu tuổi như ngươi, tâm cơ thâm trầm như vậy!”
Dạ Mộc bĩu môi, thấy Ôn Như có tư thái nhận định, nàng cũng không có giải thích gì.
Ngón tay đặt trên tay vịn của Ôn Như nắm chặt, đốt ngón tay trở nên trắng, nhãn thần cũng biến thành âm trầm đáng sợ.
“Buồn cười qua nhiều năm như vậy, ta dẫm vô số người dưới chân, cuối cùng. Dĩ nhiên hủy ở trong tay của ngươi? Buồn cười, thực sự là buồn cười!”
Dạ Mộc đứng ở trước mặt nàng, vóc dáng lùn lùn cũng không có ngồi cao như nàng, nàng càng nhìn Dạ Mộc lại càng không hiểu, nàng làm sao có thể bị hài tử đánh bại?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dạ Mộc buộc chặt, nửa ngày mới nói rằng.
“Sự thực chính là sự thực, ta cũng không hiểu đạo lý lớn gì, ta chỉ biết là, thiên hạ không có tường nào không bị gió thổi vào, trước khi ngươi đây trách người khác vạch trần ngươi, vì sao không tự kiểm điểm sai lầm trước?
Vọng Thư Uyển.com
“Ngươi câm miệng!” Ôn Như đề cao thanh âm, nhãn thần trở nên dữ tợn! “Đúng, là ta có sai! Sai lầm lớn nhất của ta, chính là cho ngươi sống cho tới bây giờ! Ta biết ngươi vì sao muốn đối phó ta, không phải là vì ta giết sinh mẫu của ngươi sao? Ngươi chờ ngày này đã rất lâu rồi đi?”
Dạ Mộc nhẹ giọng nói, “Giết người thì đền mạng, báo ứng xác đắng.”
“Nhưng dã tâm của ngươi chỉ có điểm này sao?” Ôn Như cười nhạt, hai gò má hiện lên ửng đỏ không bình thường, “Chỉ cần ta đi miếu, không được bao lâu, tướng quân sẽ hưu thê tái thú! Đến lúc đó hài tử của ta cũng thành thứ tử, hơn nữa tiểu súc sinh tâm tư xấu xa như ngươi, sẽ bỏ qua cho bọn họ sao? Ngươi sợ là rất muốn tướng quân chỉ có một hài tử là ngươi đi?”
Dạ Mộc nhất thời cảm thấy không lời nào để nói, ý niệm trong đầu Ôn Như, nàng đã xấu đến cực hạn rồi, hơn nữa đều là trống không.
“Ngươi thích nghĩ như thế nào thì nghĩ thế đó đi!” Dạ Mộc lui về phía sau nửa bước, chuẩn bị xoay người, “Mặc kệ ngươi tin hay không, người khác không trêu chọc ta, ta sẽ không trêu chọc người khác.”
Ôn Như âm trầm nở nụ cười, “Đúng, ngươi sẽ không trêu chọc người khác.”
Dạ Mộc nghe tiếng cười của nàng có chút kỳ quái, ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy Ôn Như hét lên một tiếng, nhào tới chỗ nàng! Nàng theo bản năng đón lấy, sau đó trong tay, có thêm thứ gì đó rất cứng!
Máu sềnh sệch nóng hổi làm ướt tay nàng, Dạ Mộc hơi trợn to hai mắt, giờ khắc này, mặt tái nhợt gầy gò của Ôn Như gần nàng trong gang tấc.
“Ta cũng sẽ không cho ngươi cơ hội, theo ta, cùng xuống địa ngục đi!”
Khóe miệng nàng hiện lên một nụ cười giả tạo, một giây kế tiếp, có vài thân ảnh xông vào!
“Như nhi a!”
Trong nháy mắt Ôn Như ngã xuống đất, mẫu thân nàng chạy vào, ôm nàng vào trong ngực! Lúc này hơi thở của Ôn Như mong manh, nàng nắm chặt tay của mẫu thân nói, “Là nàng là nàng muốn giết ta, bởi vì ta giết sinh mẫu nàng!”
Lúc này, Dạ Lệ cũng vọt vào, “Đây là có chuyện gì?”
Trong nháy mắt Ôn Như thấy Dạ Lệ, nước mắt rơi xuống!
“Tướng, tướng quân!” Mặt nàng nhuốm máu, nhìn qua bi thương như vậy, “Ta thực sự không có phản bội ngươi! Là nàng hãm hại ta!”
Ôn Như vươn tay đến phía Dạ Lệ.
“Phu thê cùng tướng quân mười năm, ta nguyện dùng cái chết để chứng minh thanh bạch!”
Vọng Thư Uyển.com – Luna: Nhảm ghê luôn, nói DM giết mình nghĩa là ko muốn chết, sau đó bảo lấy cái chết chứng minh đó là