CHƯƠNG 59: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN
Editor: Luna Huang
Hắn dừng một chút, lại nói, “Ngày hôm nay phát sinh chỉ có hai chuyện, Triệu vương chiến bại, hoàng đế vừa chết.”
Lời của hắn để Dạ Mộc cau mày, nàng căn bản không nghĩ ra được, hai chuyện này chuyện nào kích thích Dạ Lệ?
Nhưng việc đã đến nước này, nàng dự cảm kết cục thất bại của Dạ Lệ, hôm nay có thể cầu, ngoại trừ Mặc Lâm Uyên, cũng chỉ có người trước mắt này.
Nàng chần chờ chỉ chốc lát, đột nhiên thấp giọng hỏi, “Nếu như Dạ Lệ chiến bại, có thể lưu hắn một mạng không?”
Nghiêm Hứa có chút kinh ngạc nhìn nàng, “Ta cho rằng, ngươi không có cảm tình gì với Dạ Lệ.”
Dạ Mộc cười khổ, “Hiện tại ta đã không biết hắn rốt cuộc là tốt hay xấu, thế nhưng từ vừa mới bắt đầu, ta sẽ không có muốn hắn chết, nên, hắn có thể không chết không?”
Nghiêm Hứa nghe vậy, híp mắt một cái, không gian yên lặng.
“Cái khác, ta đều có thể đáp ứng ngươi.”
Hắn dừng một chút, thanh âm trong nháy mắt băng lãnh, “Nhưng chỉ có Dạ Lệ, hắn không thể không chết!”
Dạ Mộc mạnh ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt đen bóng, để Nghiêm Hứa mở mắt.
“Hắn hẳn phải chết, tự nhiên hẳn phải có lý do chết, bởi vì Dạ Lệ nói muốn giải phóng quân nhân, là nghiêm túc, trước đây ta nằm vùng ở tướng quân phủ, liền phát hiện Dạ Lệ cực kỳ cố chấp, hắn cực độ không tín nhiệm người, nhất là người từng đọc sách, người thông minh, nên hắn mới sinh ra một ý niệm điên cuồng trong đầu, đó chính là sau khi đăng cơ vi địch, áp chế văn nhân, toàn dân tập võ. Mà nó tạo thành hậu quả gì, Dạ Mộc, ngươi có thể nghĩ.”
Hắn trầm trọng nói rằng, “Văn nhân tạo phản, ba năm không thành, cũng là bởi vì bọn họ băn khoăn càng nhiều, cũng càng cẩn thận hơn, mà qua trọng võ tất nhiên tạo thành hậu quả xung động, Dạ Lệ rất thông minh, khẳng định cũng minh bạch điểm này, nhưng hắn lại rất tự phụ, cho rằng bạo động cục diện hắn đều có thể khống chế hơn nữa hắn là một người rất cực đoan, không ai có thể dao động quyết định của hắn.”
Nghiêm Hứa thở dài, “Hắn có quả đoán của quân nhân, cũng có cẩn thận của văn nhân, hắn từng có năng lực cũng có nguy hiểm, hắn còn sống một ngày, mâu thuẫn to lớn sẽ tồn tại một ngày, nên hắn sẽ không thu tay lại, ta vì bảo mệnh, cũng sẽ không, nên, Dạ Lệ phải chết.”
Dạ Mộc vẫn nắm chặt tay dần dần thư giãn, nàng quả thực cảm nhận được, ý chí Dạ Lệ sẽ không bỏ qua, Nghiêm Hứa cũng sẽ không lui bước, bởi vì một ngày lui bước, chính là hậu quả bị Dạ Lệ tàn sát, tình huống đã lâm vào tử cục.
Nghiêm Hứa nhắm mắt, “Nói đã đến nước này, nhiều lời vô ích, hiện tại ta đi giao chiến với Dạ Lệ, về phần ngươi, ta sẽ để người tiễn ngươi đến chỗ Mặc Lâm Uyên.”
Vọng Thư Uyển.com
Lúc nói chuyện, hắn ngoắc tay, gọi một ám vệ đến để hộ tống, mình cũng không có cáo biệt mẫu thân nữa, mà là trực tiếp lên chiến trường.
Dạ Mộc nhìn bóng lưng Nghiêm Hứa, nhãn thần càng ngày càng sâu.
Nên đây hết thảy đều không cách nào ngăn cản sao? Mệnh đã định trước Dạ Lệ sẽ không lui về phía sau, hắn sẽ đi tới, hao hết lực mọi người, tự vẫn trước mặt núi thi thể.
Những thứ này, đều không thể cải biến sao? Rõ ràng không giống người tốt, vì sao hết lần này tới lần khác thiện ý với nàng, để cho nàng cũng không thể bình tĩnh nhìn hắn chết?
Dạ Mộc hít sâu một hơi, lại mở mắt, lại kiên định tín niệm, mặc kệ thế nào, nàng đều muốn cố gắng lần cuối!
Cho nên nàng nhân lúc ám vệ không chú ý, đánh hắn ngất xỉu, lại một lần nữa đi chiến trường.
Hôm nay, đánh hạ hoàng cung tựa hồ đã thành quyết định thắng bại then chốt, nhị hoàng tử thống suất cấm quân cùng Dạ Lệ đối chiến, hai quân giao tiếp, thi thể chồng chất thành núi!
Chiến hỏa đến mức, như cuồng phong quá cảnh, hơn trăm năm trước, Việt quốc khai quốc hoàng đế hao tổn toàn quốc lực, kiến tạo cung điện hoa mỹ, hôm nay đã hủy hoại chỉ trong chốc lát, bôn tẩu ở trong đó, còn có thể nghe được tiếng khóc mơ hồ của cung nhân thái giám.
Dạ Mộc vừa tránh né công kích xông tới mặt, vừa toàn lực đi tới, có người thấy nàng, bất luận là người bên nào, đều theo bản năng quơ đao hướng nàng, hoàn toàn không để ý nàng chỉ là một hài tử.
Đây cũng là điều kiện phản ứng,