CHƯƠNG 67: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN
Editor: Luna Huang
Cứu người sốt ruột Mặc Lâm Uyên quả nhiên rất nhanh thì tìm người tu sửa chùa miểu, nhưng cảm giác được hòa thượng này không đúng, lúc đưa người đến, đồng thời cũng đưa Văn Phong tới.
“Nếu như hòa thượng này có vấn đề” Tuy rằng Mặc Lâm Uyên không nói thêm gì, nhưng thời gian hắn nói câu nói này, nhãn thần đã nói rõ tất cả.
Trong lòng Văn Phong biết thái tử coi trọng Dạ tiểu thư, gật đầu nói, “Thuộc hạ nhất định một tấc cũng không rời!”
Mặc Lâm Uyên gật đầu, sau đó đường nhìn rơi vào trên người Dạ Mộc, phượng mâu thập phần lãnh tình, dính vào một tia phức tạp.
“Ta tình nguyện ngươi tỉnh lại mắng ta một trận.”
Hắn đưa tay sờ đầu Dạ Mộc, “Ngày mai sinh thần ngươi, xem ra là phải đón trong mộng rồi.”
Tiểu oa nhi như trước không để ý tới hắn, từ từ nhắm hai mắt, như đang ngủ.
Mặc Lâm Uyên không tiếng động thở dài, nhìn mấy lần, hắn mới ly khai chùa miểu, trở lại trạm dịch, tiếp tục xử lý các loại sự vật.
Chứng kiến một màn này Vô Thanh hòa thượng, thần tình như trước khó lường, nhìn ra được, vị thái tử Mặc quốc đột nhiên xuất hiện này, rất coi trọng nữ hài này, cũng không biết nàng là ai.
Nửa ngày, hắn thu tư tự, bắt đầu kiểm tra người bệnh của mình, nguyên bản rất bình tĩnh, sau hắn tham mạch đập, thần tình trở nên phi thường kinh ngạc!
Tiểu cô nương trước mắt nhìn qua bất quá dáng dấp sáu bảy tuổi, nhưng nội lực của nàng tích góp từng tí một, lại vượt lên trước trăm năm! Trừ đi nàng có khả năng là một lão quái vật, vậy cũng chỉ có một loại khả năng, chính là nàng học Tịch Diệc thần công, mạnh mẽ hút ăn công lực của rất nhiều người, cũng không biết vì sao hút nhiều nội lực như vậy, nàng còn chưa có chết.
Nói như vậy, tiểu oa nhi trên giường phật cũng không phải tiên đồng gì, mà là ác quỷ khoác da người?
Vô Thanh nghĩ đến chỗ này, mi tâm thật chặt nhíu lại.
Một bên Văn Phong liền vội vàng hỏi, “Đại sư, bệnh của tiểu thư chúng ta, người có thể trị không?”
Vô Thanh không nói gì, tiểu cô nương này chỉ cần tiêu hóa nội lực trong cơ thể cho mình sử dụng, dĩ nhiên là hồi tỉnh, nếu để cho nàng sớm, hoặc ngược lại, tỷ như tu luyện Tịch Diệt thần công vốn là sẽ cho người tính tình táo bạo, nếu như sớm tỉnh lại, nội lực trong cơ thể hóa không hoàn toàn, tính tình của nàng càng thêm tàn bạo, đồng thời còn có thể nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma.
Nghĩ rõ ràng từ đầu đến cuối, Vô Thanh chuyển động phật châu trong tay, nửa ngày mới lên tiếng, “Có thể trị liệu, bất quá, cần một chút thời gian.”
Tịch Diệt thần công, tu luyện giả có thể cướp đoạt nội lực của người khác, nghe, là một tiệp kính phi thường tốt, nhưng nếu thật tốt như vậy, cũng sẽ không người người nhắc đến sẽ biến sắc.
Nó có tác dụng phụ rất đáng sợ, đáng sợ đến người bình thường cũng không thể tiếp thu.
Nó ngoại trừ sẽ làm tính tình của tu luyện giả táo bạo ra, từng tháng còn có mấy ngày đặc biệt khát máu! Không giết vài người nhìn chút máu sẽ cả người khó chịu, thật giống như có vô số tiểu châm đang đâm.
Vọng Thư Uyển,.com
Trừ nó ra, người tu luyện công pháp này, một đoạn thời gian đều phải hút nội lực một lần, không làm như vậy đều không được, bởi vì nội lực trong cơ thể tu luyện giả quá nhiều thái. Cần cuồn cuộn không ngừng rót ngoại lực vào điều hòa, bằng không sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng hút càng nhiều, tính tình sẽ càng táo bạo, càng táo bạo sẽ hút người nhiều hơn để ổn định bản thân, cứ như vậy, như một tuần hoàn ác tính.
Nói tóm lại, chỉ có người không xem mạng người ra gì, mới có thể học tập võ công như thế, người bình thường, làm sao có thể tùy ý bản thân biến thành cuồng ma sát nhân ? Vưu kì giết đến cuối cùng, nhân tính biến mất dần, đến người bên cạnh mình đều sẽ không bỏ qua.
Vô Thanh hòa thượng nghĩ đến chỗ này, vốn là muốn hạ châm cho Dạ Mộc, lại thu hồi lại.
Hắn học tập nội công Thanh Tâm quyết, đối với Tịch Diệt thần công mà nói, có tác dụng kích thích rất mạnh, nên Dạ Mộc giao cho người khác, muốn cho nàng tỉnh rất khó, thế nhưng đối với Vô Thanh hòa thượng mà nói, cũng là chuyện rất đơn giản.
Chỉ là một ngày sớm đánh thức nàng, không khác gì gia tốc tiến trình diễn biến ma quỷ, hắn thực sự muốn làm thế sao?
Nhìn Bồ Tát đại từ đại bi phía trên, mi tâm của Vô Thanh vừa nhíu, chung quy buông châm, chỉ cho Dạ Mộc chút thuốc uống.
Bên kia, Mặc Lâm