CHƯƠNG 81: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN
Editor: Luna Huang
Một năm này Dạ Mộc cũng thường thấy Mặc Thế Văn tác yêu, nàng nghĩ đến cái gì, cười nói bên tai Mặc Lâm Uyên.
“Mặc dù có chút không địa đạo, thế nhưng, vì sao ngươi không tìm một đám người, giả mạo người của thái hoàng thái hậu, đi bắt hắn, sau đó sẽ đứng ra cứu hắn? Lấy bóng ma của hắn đối với thái hoàng thái hậu, ngươi làm như vậy, cam đoan sợ đến hắn cũng không dám ra ngoài chạy loạn nữa.”
Nàng xấu xa nở nụ cười, tựa hồ đã thấy dáng dấp thất kinh của Mặc Thế Văn, lúc này là thời kỳ phi thường đặc biệt, Mặc Thế Văn vẫn là chớ đi ra làm loạn thêm.
Sau khi nghe xong, hai mắt Mặc Lâm Uyên sáng ngời, “Cái chủ ý này của ngươi không tệ!”
Hắn suy nghĩ một chút, liền tìm Văn Phong đến, ghé vào lỗ tai hắn nói mấy câu.
Dạ Mộc ở một bên nhìn gò má của Mặc Lâm Uyên, mười hai tuổi rưỡi, vốn chỉ là hài tử, nhưng trong ánh mắt của hắn đã sinh ra quá nhiều thâm trầm không thuộc về cái tuổi này của hắn, còn có phượng mâu hơi nhếch, vẫn như cũ để kẻ khác cảnh đẹp ý vui.
Dạ Mộc không khỏi nghĩ, một nhân vật phong hoa tuyệt đại từ nhỏ, tại sao phải hơn bốn mươi tuổi buồn bực mà chết?
Sau khi phân phó xong, Mặc Lâm Uyên chỉ thấy Dạ Mộc lăng lăng nhìn mình, dáng dấp nhỏ như có điều suy nghĩ, miễn bàn đáng yêu bao nhiêu!
“Đang suy nghĩ gì?” Hắn nhìn Dạ Mộc, nhịn không được đưa tay ngắt cái mũi nhỏ của Dạ Mộc một cái.
“Nga, không có, ta chỉ là cảm giác gần đây ngực có buồn bực, có thể sắp đủ tháng rồi.” Dạ Mộc sờ sờ cái mũi của mình thấp giọng nói.
Mặc Lâm Uyên nghe vậy, nhãn thần vi ám, từ sau khi Dạ Mộc tỉnh, mỗi lần đầy tháng, sẽ trở nên phi thường táo bạo khó chịu, tuy rằng Vô Thanh hòa thượng của Thiên Thụ tự có thể giúp nàng trấn áp, nhưng quyền khống chế trong tay người khác, Mặc Lâm Uyên luôn có chút bất an.
“Vậy ta đây sẽ đưa ngươi đi Thiên Thụ tự, nhớ kỹ, tuy rằng Vô Thanh hòa thượng là đệ tử thân truyền của cố đại tăng, nhưng ngươi hắn vẫn phải phòng bị hắn một chút, không nên khinh dịch tin tưởng.”
Dạ Mộc gật đầu, “Yên tâm đi, không có chuyện gì, ta rất nhanh sẽ trở về.”
Mặc Lâm Uyên gật đầu, tự mình tiễn Dạ Mộc đến cửa thành.
Từ hoàng cung đến Thiên Thụ tự đoạn đường này đều có trọng binh canh giữ, tất cả mọi người biết Mặc Lâm Uyên phi thường coi trọng nữ hài không rõ lai lịch này, mỗi một lần nàng đi, binh lực trông coi đều phải nhiều hơn gấp đôi!
“Ngươi đã đến rồi?”
Vọng Thư Uyển.com
Vừa vào chùa chiền, từ ở chỗ sâu trong tùng lâm, một hòa thượng lưng đeo sọt thuốc đi tới, làm hòa thượng mà nói, tướng mạo của hắn thực sự quá mức để kẻ khác kinh diễm, đuôi lông mày hơi nhướng thần tình bi mẫn, hợp thành một tướng mạo cực thanh cực yêu, để người thấy khó quên.
Dạ Mộc gật đầu, “Lại làm phiền ngươi, chẳng biết tại sao, ta ta cảm giác sát khí trong cơ thể càng ngày càng nặng, mỗi một lần phát tác, đều càng thêm mãnh liệt hơn trước.”
Nàng nói xong, chăm chú nhìn Vô Thanh, mà sau khi Vô Thanh bỏ sọt xuống, mới thở dài nói, “Bởi vì nội lực trong cơ thể ngươi tích góp từng tí một quá nhiều quá tạp, bần tăng rót nội lực vào trong cơ thể ngươi, cũng chỉ có thể đưa đến tác dụng trấn định, nhưng chặn khẳng định không bằng lược, nên, ngươi có loại cảm giác này rất bình thường.”
Hắn dừng một chút, thanh âm quạnh quẽ lại nói, “Đương nhiên, kinh mạch của ngươi bây giờ còn chưa hoàn toàn khôi phục, không thể vận dụng nội lực, theo bần tăng đi hậu viện đi, bần tăng giúp ngươi ngưng thần tĩnh khí.”
Dạ Mộc gật đầu, mà lúc này, đột nhiên có một tăng nhân, vội vả chạy tới!
“Sư phụ, sư phụ, không xong! Có vị khách hành hương mang thai té xỉu trong phật đường!”
“Cái gì?” Thần tình của Vô Thanh biến đổi, theo bản năng nhìn Dạ Mộc một mắt.
Dạ Mộc khoát khoát tay, “Không có việc gì, ngươi đi xem nàng trước, ta tạm thời còn có thể nhẫn.”
“Ân.” Vô Thanh hòa thượng vội vã chạy, Dạ Mộc suy nghĩ một chút, cũng đi theo xem.
Trong phật đường, lúc này đã tụ đầy người, một nữ tử trẻ tuổi trong đó quỳ ngồi dưới đất, bụng rất lớn, phỏng chừng có bảy tám tháng.
Loại tình huống này của nàng, vốn nên lập tức dời đến nội viện, nhưng có