Mặc cô đá, đánh, cắn mình, anh vẫn ôm chặt cô không buông, ôm thẳng lên
lầu, thả vào bồn tắm lớn, sau đó mở vòi nước, giúp cô tắm, có lẽ vì nước ấm mang đến cảm giác an toàn, có lẽ vì bàn tay nhẹ nhàng của anh không
có tính đe dọa, Lạc Tiểu Thiến dần dần an tĩnh lại, tựa vào bồn tắm lớn
ngủ thiếp đi.
Đưa tay lau đi nước bắn tung tóe vương trên mặt cô, Lãnh Tử Mặc thở một hơi thật dài.
...
...
Sáng hôm sau, lúc Lạc Tiểu Thiến tỉnh lại, Lãnh Tử Mặc còn đang ngủ say, chăm sóc cô xong, rồi dọn dẹp gara, khi anh ngủ trời thì đã gần sáng.
Lạc Tiểu Thiến mở to mắt, nhìn thấy khuôn mặt vừa quen thuộc mà lại xa
lạ, quen thuộc là vì mỗi ngày đều thấy, xa lạ là vì giờ phút này Lãnh Tử Mặc và bạo chúa máu lạnh thường ngày phong cách hoàn toàn không giống
nhau.
Anh ngủ thật yên ổn, gương mặt người gặp người mê kia, đẹp như thiên sứ vậy!
Để ý thấy dấu tay bên gáy anh, cô nghi ngờ mở to mắt, sau đó nhớ lại một ít kí ức đứt quãng tối hôm qua.
Đây không phải là do cô làm ra chứ?!
Ánh mắt từ dấu tay kia dời qua, cô kinh ngạc phát hiện, lồng ngực anh
một bên thậm chí còn có một dấu răng xanh tím, cô đưa tay sờ sờ răng
chính mình, rồi nhìn lại dấu răng kia, tuy rằng không muốn, nhưng cũng
không thể không thừa nhận, chắc chắn đó cũng là kiệt tác của mình.
Đúng là, tật xấu này cũng sẽ lây truyền, ở cùng anh thời gian quá dài, đến cả cô cũng thích cắn người khác rồi!
Vươn ngón tay, cô nhẹ nhàng sờ vào dấu răng trên người anh, cẩn thận xem xét.
Hình như, cắn thực sự rất mạnh, không biết có để lại sẹo hay không...
Lồng ngực ngưa ngứa, Lãnh Tử Mặc mở to mắt, nhìn thấy ngón tay Lạc Tiểu Thiến nhẹ nhàng vuốt ve dấu răng trên ngực mình.
Ngón tay cô mềm nhẹ như lông chim, lại khiến tim anh trở nên run rẩy.
Cô gái toàn thân trần trụi, cùng anh thân mật đụng chạm, chính mình đã
là một loại kích thích, cô vậy mà còn dám khiêu khích anh?!
Chẳng lẽ cô không biết, sáng sớm là lúc đàn ông dễ mất kiềm chế nhất sao?!
”Em có biết hậu quả của việc làm như vậy hay không?” Anh khàn giọng hỏi.
”Thật xin lỗi, em... Không phải em
cố ý cắn anh!” Lạc Tiểu Thiến vội vàng rút tay về, “Chờ em, em đi lấy thuốc cho anh...”
Nói xong, cô muốn thoát ra từ trong lồng ngực anh.
Lãnh Tử Mặc khẽ nghiêng người, liền áp tới gần.
”Anh không phải nói chuyện đó!”
Không phải chuyện đó, là chuyện gì?
Lạc Tiểu Thiến đang định mở miệng hỏi, hai chân đồng thời cảm giác được
vật gì đó, cô bỗng nhiên hiểu được, anh nói là chuyện gì, trong nháy mắt mặt nóng như lửa.
”Chuyện đó... Em...”
”Sờ soạng rồi phải chịu trách nhiệm!”
Lãnh Tử Mặc nói nhỏ một tiếng, thân người liền nặng nề áp xuống, môi phủ lên môi cô, bàn tay to không hề khách sáo dừng trên ngực cô.
( *) nam chính sáng sớm chưa làm vệ sinh đã...Pó tay.
Lạc Tiểu Thiến không giãy giụa, cũng không phản kháng, anh đã vì cô làm
nhiều chuyện như vậy, còn cho cô nhiều tiền đến thế, cô có tư cách gì để từ chối?
Cô nhắm mắt không nhúc nhích, để anh hôn, chỉ hi vọng tất cả nhanh chóng kết thúc.
Nhưng mà cố tình, Lãnh Tử Mặc lại không sốt ruột chút nào.
Anh rời môi cô, hôn lướt qua mặt cô, dừng ở vị trí dưới vành tai cô, bàn tay cũng từ ngực cô trượt xuống.
Giống như Lạc Tiểu Thiến nghĩ, anh hiểu rõ thân thể cô còn hơn chính bản thân cô.
Cô sao có thể là đối thủ của anh, rất nhanh đã thua trận, bị anh hôn đến toàn thân ẩm ướt mềm nhũn, thở hổn hển như cá mắc cạn.
Dục vọng ở mỗi một nơi trên thân thể cô đều đang kêu gào, nhưng anh vẫn cố tình không cho cô.
”Nói, em muốn anh!”
Anh nhẹ giọng nói bên tai cô.
Lãnh Tử Mặc bá đạo này, anh không chỉ muốn cô, còn muốn cô muốn anh!