Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 133: Chẳng lẽ hắn đã sai?


trước sau

Lạc Tiểu Thiến nhìn Lãnh Tử Mặc, im lặng không lên tiếng.

Nếu đã tin cô thì chẳng cần giải thích, người ta đã chẳng tin thì giải thích cũng có ích gì đâu?

Cố gắng khống chế tình cảm của mình, cô vô thức nắm chặt bàn tay bị thương, không biết do cô dùng sức quá mạnh hay là ngón tay liền tim mà giờ đây trái tim cô dường như cũng vô cùng đau đớn.

Dưới đài vang lên tiếng xì xào bàn tán, mọi người dĩ nhiên coi sự im lặng của cô là cam chịu.

Lãnh Tử Mặc híp mắt, nhìn chăm chú vào cô gái vẫn quật cường đứng trên sân khấu, lông mày càng cau chặt lại.

Chẳng lẽ, hắn đã sai?!

“Đáng chết!”

Ở hậu trường, Hứa Hạ nhìn màn hình lớn, tức giận mắng ra tiếng. Hứa Hạ hiểu rất rõ Lạc Tiểu Thiến là người thế nào, cô ấy tuyệt đối không thể làm ra chuyện như vậy được.

Xoay người, Hứa Hạ định xông lên đài, một người nhanh chóng chạy đến giữ chặt cánh tay cô.

“Hứa Hạ, em tỉnh táo một chút đi!” Đồng Á kéo thẳng Hứa Hạ đến bên mình.

“Nhưng mà Tiểu Thiến… cô ấy bị oan!” Hứa Hạ không cam lòng gào lên.

Đồng Á giơ tay dùng sức đè xuống vai cô, giọng nói còn u ám hơn cả ánh đèn mờ, “Em đừng quên đây là trận đấu của cô ấy!”

Thoạt nhìn thì giới giải trí vô cùng hào nhoáng, nhưng phía sau sự hào nhoáng ấy chính là bóng tối và lạnh lẽo mà người thường không thể tưởng tượng nổi, làm gì có nghệ sĩ nổi tiếng nào không từng chua xót khóc thầm?

Muốn có được hoa tươi thì nhất định phải kiên cường đi qua con đường phủ đầy bụi gai này! Đây là con đường Lạc Tiểu Thiến lựa chọn, cô ấy nhất định phải tự mình đối mặt!

“Cô giáo!” Hứa Hạ nhìn sắc mặt u ám của chị, nhìn ra được hàm ý trong mắt chị, gật đầu khó khăn: “Em biết ai làm!”

Đồng Á thả tay ra, Hứa Hạ lại đứng thẳng người dậy, ánh mắt dời đến chỗ Thẩm Tâm Di cách đó không xa.

Thuận theo ánh mắt Hứa Hạ, nhìn Thẩm Tâm Di một cái, mặt Đồng Á cũng không có quá nhiều biểu cảm, “Hứa Hạ, loại chuyện này không thể nói lung tung, em có chứng cớ không?”

Hứa Hạ lắc đầu bất lực, cô chẳng qua cũng chỉ dựa vào suy đoán mà thôi.

Trên sân khấu.

“Nếu bốn vị giám khảo đều đã cho điểm xong, bây giờ chúng ta hãy xem tổng điểm
của Lạc Tiểu Thiến!” Âu Dương Tình nhanh chóng mở miệng đánh vỡ không khí đè nén của sân khấu, “Tổng điểm của khán giả và của ban giám khảo là 234 điểm. Điểm số Lạc Tiểu Thiến và Thẩm Tâm Di hiện đang hoàn toàn giống nhau!”

“Ở trận đấu bán kết thế mà lại đồng thời xuất hiện hai người đứng đầu!” Hàn Tuấn cười đùa, “Xem ra, trận đấu tăng hạng của chúng ta phải bắt đầu rồi!”

Dựa theo quy tắc, khi xuất hiện tình huống băng điểm nhau, hai thí sinh sẽ tiến hành thi đấu tăng hạng, sau đó khán giả ở hiện trường sẽ cho điểm một lần nữa để quyết định thắng bại.

“Sau đây, mời mọi người vỗ tay để mời Thẩm Tâm Di lên sân khấu một lần nữa!”

Dưới đài, tiếng vỗ tay lại vang lên, Thẩm Tâm Di bước lên sân khấu một lần nữa, trong đôi mắt cô ta có sự đắc ý và hưng phấn không thể đè nén nổi.

Vừa rồi ở dưới đài, khi thấy Lạc Tiểu Thiến nhận được đánh giá cao như vậy, cô ta thậm chí còn hối hận vì làm chuyện này, nhưng mà bây giờ xem ra lần mạo hiểm này quả là đáng giá!

Cô ta không tin Lạc Tiểu Thiến bị đả kích đến vậy mà vẫn còn năng lực đấu lại cô ta!

Hai MC dẫn Lạc Tiểu Thiến và Thẩm Tâm Di tới trung tâm sân khấu, Hàn Tuấn chĩa mic về phía Thẩm Tâm Di nói, “Thẩm Tâm Di, cô có thể nói một chút về tâm trạng của mình lúc này không?”

“Rất căng thẳng và cũng rất kích động, tôi không muốn nói nhiều, chỉ muốn nói tôi sẽ dùng trăm phần trăm sự chân thành và nỗ lực của tôi để đấu thêm một lần với Lạc Tiểu Thiến!” Thẩm Tâm Di cố gắng nhấn mạnh hai chữ “chân thành”, ý tứ hãm hại người khác lộ ra vô cùng rõ ràng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện