Đầu kia điện thoại.
Lãnh Tử Mặc nghe tiếng cúp máy truyền đến, anh thu điện thoại, ôm cánh
tay nhìn cảnh đêm Địa Trung Hải, trước mắt hiện lên bộ dạng tức giận của Lạc Tiểu Thiến.
Khóe môi, không tự giác vểnh lên.
…..
…..
Trong Rolls-Royce.
Lạc Tiểu Thiến nhìn tài xế Tiểu Đinh, nhận điện thoại của Vu Đồng.
“Vu Đồng, có việc gì?”
“Lần trước cô nói chuyện chạy show riêng, tối hôm nay, bên công ty Đại
Hưng có một lễ mừng hai mươi năm, một ca sĩ không thể tới, sáu vạn hai
bài hát, cô có đi không?”
“Đương nhiên…..” Lạc Tiểu Thiến nhìn tiểu Đinh một cái, “Một lát tôi gọi điện cho cô!”
Cúp điện thoại, cô lấy cớ muốn đi dạo phố, muốn tiểu Đinh dừng xe ở ven đường.
“Lãnh tiên sinh nói tôi phải đưa cô về biệt thự?” Tiểu Đinh có chút khó xử.
Trung khuyển!
“Tôi đi toilet không được sao?” Lạc Tiểu Thiến lườm cậu ta một cái, nhảy xuống ô tô, bước vào một cửa hàng cách đó không xa, lập tức gọi điện
thoại cho Vu Đồng, sau khi hai người hẹn nhau xong, cô mới lại ngồi lên
xe.
Sau khi trở lại biệt thự, cô chuẩn bị đơn giản, sau đó chạy tới nội thành, đi cùng Vu Đồng tới nơi diễn.
Tổ chức lễ mừng là một công ty đa quốc gia rất lớn, bởi vì đối phương
chuẩn bị đầy đủ nên buổi biểu diễn rất thuận lợi, Lạc Tiểu Thiến nhận
tên ca sĩ kia cũng chỉ là một ca sĩ hạng hai, tuy rằng giá của cô kém
hơn so với người ta nhưng bởi vì lúc trước thuận lợi nên vị trí sắp xếp
của cô cũng có hậu thuẫn.
Bởi vì các sự kiện lúc trước, khi người chủ trì nói tên Lạc Tiểu Thiến, người xem dưới đài sôi trào một trận.
Đêm đó, Lạc Tiểu Thiến dựa theo yêu cầu của đối phương hát hai bài, một
là bài hát khi cô tham gia thi tuyển chọn “Khẩu thị tâm phi”, hai chính
là ca khúc “Bạch Nguyệt Quang”, trải qua mấy ngày luyện tập, kỹ xảo biểu diễn của cô cũng đã tăng lên không ít, hai bài này hát cũng rất tốt,
lúc hát bài “Bạch Nguyệt Quang”, dường như là tất cả cùng hợp xướng,
hưởng ứng
vô cùng tốt.
Đến khi cô xuống sân khấu, dưới đài vẫn vang lên “Một bài nữa”.
“Tiểu Thiến, tuyệt vời quá!” Cô vừa xuống sân khấu, Vu Đồng đã tiến lên, khoác áo lên trên người cô, “Ông bầu Phương Ngận rất vừa lòng với màn
biểu diễn của cô, nói sẽ cho chúng ta thêm hai vạn phí biểu diễn nữa!”
“Thật sao, tốt quá!” Lạc Tiểu Thiến hưng phấn ôm lấy cô, “Vu Đồng, tôi yêu cô chết mất!”
Đêm nay, show diễn này cho dù là phẩm chất hay trình tự, quy cách đều
rất tốt, đối với một người mới như cô mà nói, đã là một show diễn rất
tốt rồi.
“Đó là do cô có thực lực, tôi chỉ phụ trách giật dây kiếm công việc mà
thôi!” Vu Đồng hất cằm về phía một người trung niên đang nói chuyện với
các ca sĩ, “Vị kia chính là CEO của công ty, chúng ta đi qua chào hỏi!”
Hai người cùng đi qua, Vu Đồng cười giới thiệu, “Tiểu Thiến, đây là Thiệu tổng!”
“Xin chào Thiệu tổng!” Lạc Tiểu Thiến không kiêu ngạo không siểm nịnh đưa tay phải ra.
“Xin chào!” Thiệu tổng cười bắt tay với cô, “Thật sự không thể tưởng
được, các cô tuổi trẻ mà cũng thích bài hát của Trương Vũ Sinh, lúc tôi
còn trẻ, đã từng coi ông ấy là thần tượng của mình, ca khúc “Khẩu thị
tâm phi” hát không sai, Lạc tiểu thư, tôi rất coi trọng tương lai của
cô, nếu như hai vị không có việc gì, thì lưu lại tham gia tiệc rượu đi!”