Nghe tiếng gọi Đoan Mộc Khải còn nghĩ là Đường Muội vì chỉ có cô mới gọi anh như vậy, nhưng khi nhìn thấy người thật thì lại khiến anh có chút bất ngờ.
\- Tuệ Nhiên ?
Còn nghĩ ai thích chơi nổi ai ngờ là thiên kim Trần gia, bác sĩ Trần.
\- Khải, lâu ngày không gặp, có nhớ em không ?
Trần Tuệ Nhiên mặt dày chủ động đi đến bên cạnh Đoan Mộc Khải choàng tay cô ta qua tay anh với khoảng cách cực kì thân mật, người đi ngang qua còn nghĩ họ thật sự đang hẹn hò mà là còn công khai hẹn hò trước mặt bàn dân thiên hạ.
\- Tuệ Nhiên chúng ta từ lâu đã chấm dứt tại sao cô còn đến tìm tôi ? Tôi bây giờ là đàn ông đã có vợ, cô thân mật như vậy với tôi cô không sợ người khác chỉ trích nhưng mà tôi sợ, sợ mang tiến dây dưa không rõ ràng với tình cũ.
Nói rồi Đoan Mộc Khải liền dùng lực mạnh đẩy Trần Tuệ Nhiên ra khỏi người mình.
\- Khải, người anh yêu là em, người đến trước cũng là em, nhưng tại sao anh lại mù quáng chọn cô ta chứ ? Anh lấy cô ta chẳng qua vì mẹ anh ép mà thôi, anh từng nói với em anh tuyệt đối sẽ không thể nào có tình cảm với cô ta, chẳng lẽ anh quên rồi ư ? Hay là anh đã mang lòng yêu cô ta rồi ?
Những gì Trần Tuệ Nhiên nói không sai, anh từng nói không thể nào có tình cảm với cũng như yêu Đường Muội vì lý do cô ấy là em gái của anh, tuy miệng nói như vậy nhưng trái tim mới là người quyết định đặt ai vào vị trí đó, cho dù anh cố tránh né ra sao, muốn phủ nhận thế nào thì trái tim vẫn nói anh biết người nó chọn là Đường Muội, không phải Trần Tuệ Nhiên.
\- đúng, tôi đã yêu cô ấy, yêu cô ấy đến mức không thể nào thiếu cô ấy dù chỉ một giây cũng không được. Tuệ Nhiên tình cảm của chúng ta đã cạn muốn quay đầu cũng không thể, cô từ bỏ đi. Cố gắng sống thật tốt, tìm cho mình hạnh phúc mới, tìm cho mình một người thật lòng yêu cô, có thể vì cô mà hi sinh tất cả.
\- Đoan Mộc Khải ! Anh như vậy chính là phủ sạch trách nhiệm sao ? Anh đã hứa đời này sẽ bảo vệ tôi mà, anh còn nói sẽ cho tôi một hôn lễ hoành tráng nhất, uy lệ nhất và khó quên nhất mà. Được, bây giờ tôi và anh sẽ đến cục dân chính kết hôn, tôi không cần hôn lễ gì nữa, tôi chỉ cần anh. Đi !
Trần Tuệ Nhiên thật sự bị điên rồi,