\- Tiểu Muội, hôm nay Cố gia có tiệc em có thể đến tham dự không ?
Cố Điệp hôm nay đích thân đến Tuyết Sơn Viện tìm Đường Muội. Còn tận tay đưa thiệp mời cho Đường Muội chỉ hi vọng Đường Muội sẽ đến.
\- em nhất định sẽ đến đúng giờ.
Đường Muội nhận lấy tấm thiệp mời màu vàng được làm bằng giấy lụa.
\- thiệp cũng đã đưa cho người cần đưa, chị còn việc phải trở về chuẩn bị. Em nhớ cùng Tiểu Uyển và Đoan Mộc Khải đến đấy.
Đường Muội mỉm cười gật đầu đồng ý.
Sau đó cô tiễn Cố Điệp ra ngoài.
~
Tối đến, gần 6h thì Đường Muội đã trang điểm và thay xong quần áo, định rời khỏi nhà thì Đình Phong từ bên ngoài đi vào.
\- em gái, hôm nay em đi đâu mà mặc đẹp thế ?
Đình Phong quan tâm hỏi han vì bình thường theo tính cách của Đường Muội sẽ không ăn mặc quá cầu kỳ cho dù là ra ngoài mua sắm cũng vậy. Nhưng hôm nay Đình Phong vừa vào lại để anh nhìn thấy Đường Muội ăn mặc sang trọng lại còn là mặc váy dạ hội, nếu không có tiệc lớn thì sẽ không ăn mặc như thế.
\- em đi dự tiệc ở Cố gia. Anh hai, anh đến tìm anh Khải sao ?
\- tìm em thì đúng hơn, anh định xin em cho anh mượn Tiểu Uyển vài hôm.
Đường Muội nhìn Đình Phong có chút kinh ngạc. Mượn con gái cô làm gì, mà còn muợn vài hôm.
Đoan Mộc Uyển tuy còn chỉ mới có vài tháng tuổi nhưng nét đẹp của con bé thật không thể chê vào đâu được. Lại còn rất đáng yêu, gặp ai cũng cười vì thế mà rất nhiều người thích bồng con bé, Đình Phong cũng không ngoại lệ vì anh là một người cực kỳ thích trẻ nhỏ.
\- chuyện này em cũng không thể quyết được.
Đường Muội nhìn Đình Phong khó xử.
\- tại sao ?
\- bởi vì Tiểu Uyển là tâm can bảo bối của anh Khải. Anh ấy ngủ cũng là ngủ cùng con bé, anh mượn con bé đi thì anh ấy...
Đường Muội chưa nói hết lời thì Đình Phong đã cười toáng lên.
\- tâm can bảo bối ? Con bé là bảo bối của cậu ta, vậy còn em là gì ? Tiểu Muội, anh hai mượn Tiểu Uyển chỉ là muốn giúp đỡ cho hai vợ chồng em thôi. Nếu như không có Tiểu Uyển thì một mình em chẳng phải là độc chiếm cậu ta sao, không còn ai giành với em nữa. Như vậy không tốt à ?
Đường Muội suy nghĩ về lời nói của Đình Phong một hồi lâu liền đồng ý đưa Tiểu Uyển trên tay cho Đình Phong.
\- em gái, quyết định này của em đảm bảo là đúng đắn. Anh hai đi đây !
Đình Phong nói rồi bồng lấy Đoan Mộc Uyển trên tay rời khỏi Tuyết Sơn Viện.
~
Buổi tiệc hôm nay của Cố gia chỉ đơn giản là một buổi tiệc gia đình mà Cố Điệp dày công chuẩn bị.
\- Tiểu Muội em đến rồi à ? Vào nhà đi !
Đường Muội vừa vào Cố gia thì đã có thái độ kinh ngạc rõ ràng.
Chẳng phải là nói tiệc sao ? Còn gửi thiệp mời cơ mà. Nhưng đến khi cô đến lại chẳng có được mấy vị khách, cũng không có gì náo nhiệt.
\- chị Điệp, sao lại yên tĩnh như vậy ? Chẳng phải là...
Cố Điệp biết Đường Muội muốn hỏi gì liền lên tiếng cắt ngang.
\- em vào trong đi sẽ biết ngay thôi. Chồng em cũng ở bên trong, đang chờ em.
Đường Muội chớp chớp đôi mắt kinh ngạc lần nữa.
Chẳng phải anh nói với cô hôm nay có việc không thể cùng cô tham dự buổi tiệc của Cố gia sao, sao giờ lại xuất hiện ở Cố gia lại còn đến trước cô một bước.
Đường Muội được Cố Điệp đưa đến tầng một của căn biệt thự.
Một khung cảnh ấm áp vô cùng khác với khung cảnh ở dưới đại sảnh mà cô đi qua.
\- Tiểu Muội dụ em đến cũng thật khó khăn đấy !
Giọng nói này là giọng nói của Cố Hạo.
Đường Muội quay đầu nhìn theo phía nơi giọng nói phát ra.
Cố Hạo thân âu phục trắng phối đen vô cùng điển trai, thêm với nụ cười rạng rỡ đang hiện trên khuôn mặt lạnh lùng ngày thường của anh ta khiến cho cô bất giác bị thu hút bởi nhan sắc bất phàm của Cố Hạo.
Nói thật thì Đường Muội cô duyên phận thật rất tốt, xung quanh ai ai cũng đều là mỹ nam. Nhưng may