Liên Kỳ làm bộ liếc nhìn bài trí trong phòng, lại lặng lẽ nhìn Đường Vô Dục một cái.
Tầm mắt dừng lại lồng ngực lộ ra nơi cổ áo chữ V khoét sâu của y chốc lát.
Trong nháy mắt Đường Vô Dục quay đầu, hắn đã thu hồi tầm mắt của mình.
Ôi, trước kia không chú ý, nhưng bây giờ nhìn lại hình như loáng thoáng thấy bóng dáng của tám múi cơ bụng?
Nuốt nước miếng, Liên Kỳ quyết định, nhất định phải tắm riêng! Phải tắm riêng!
Bằng không đối với cơ bụng người khác mà chảy nước miếng thật quá mất mặt, hắn cảm thấy mình gánh không nổi cái mặt này.
Chỉ là, chuyện không như mong muốn...!
Tiểu nhị rót đầy thùng tắm phía sau bình phong, chỉ nói một câu "Mời khách quan thông thả mà dùng.
" Đã lập tức rời khỏi cửa.
Liên Kỳ đang rối rắm làm thế nào cùng Đường Vô Dục mở miệng bảo y tắm trước, nhưng khóe mắt lại thoáng thấy chút da thịt.
Hả? Da?
Hắn cảm thấy đầu mình quay cuồng không ngừng, từng chút từng chút quay qua.
Sau khi nhìn rõ, Liên Kỳ nhịn không được thở phào nhẹ nhõm.
Đường Vô Dục chỉ là đem quần áo bên ngoài của mình cởi ra mà thôi, còn giữ lại một cái quần.
Nhưng rất nhanh ánh mắt của hắn lại trở nên hâm mộ.
Bởi vì vóc người Đường Vô Dục quá tốt, lúc trước mặc quần áo, Liên Kỳ chỉ cảm thấy sư huynh nhà mình dáng người tốt, rất gầy.
Một khi cởi bỏ quần áo, cơ bắp bị bao phủ dưới lớp quần áo hiện lên rõ ràng trước mắt Liên Kỳ, đường nét lưu loát, cơ bắp rõ ràng ẩn chứa trong đó sức mạnh trong đó.
Liên Kỳ cũng không muốn thỉnh giáo.
Hắn nghiêng người, lặng lẽ bóp eo mình, véo tới xanh cũng không véo ra chút gì...!Mỡ cũng không có, chỉ tốt hơn so với da bao bọc xương mà thôi.
Không có cách nào, cơ thể này quá gầy, nhưng gầy rất tốt! Sau khi ăn uống lành mạnh, tập thể dục nhiều hơn, tám múi cơ bụng, ông đây cũng có thể có!
Thời điểm Liên Tự đang oán niệm, Đường Vô Dục đã đi tới, đưa tay kéo Liên Kỳ đến bên cạnh thùng tắm, chỉ nói một chữ, "Cởi.
"
......!
Nói ngắn gọn đến mức này, nếu đổi lại là người khác, phỏng chừng hiện tại chính là một màn bức lương vi kiều.
(*) Ép người nhà lành làm gái đ*
Liên Kỳ nhìn lướt qua cơ bụng Đường Vô Dục một cái, có chút không được tự nhiên nói, "Cái này, sư huynh hay là ngươi tắm trước? "
"Cùng nhau." Đường Vô Dục chỉ nói một câu như vậy, Liên Kỳ liền ngoan ngoãn đi tới đối diện thùng tắm, nương theo thùng tắm che chắn, đem quần áo trên người cởi xuống, cũng để lại cho mình một cái quần, hắn cũng không muốn so lớn nhỏ cùng Pháo ca.
Đại khái là chiếu cố đến cảm xúc của Liên Kỳ, chờ sau khi hắn cởi quần áo xong, Đường Vô Dục đã đi vào thùng tắm trước.
Chờ nước nóng tràn qua bả vai, Liên Kỳ hài lòng thở dài một tiếng, "Vẫn là ngâm trong bồn tắm thoải mái, trở về nhất định phải nghĩ cách làm phòng tắm! "
Đường Vô Dục chưa từng nghe qua phòng tắm, nhưng nghe cái tên này, cũng đại khái đoán được, hẳn là dùng làm nơi tắm rửa.
Liên Kỳ từ sau khi vào thùng tắm, bèn đem tầm mắt của mình cố định ở trên bình phong bên trái.
Không có biện pháp, Liên Kỳ chỉ cần nhìn Đường Vô Dục sẽ ngượng ngùng, nhìn trong nước...!
Nơi này không có mấy thứ như sữa tắm, cũng không có cách nào tạo ra bọt, cho nên nước trong thùng tắm trong vắt.
Lúc cúi đầu còn có thể nhìn thấy tiết khố của hai người ở trong nước lay động...!
Hít——
Trong nháy mắt một chút tâm tư cờ bay phất phới cũng không có.
Liên Kỳ nhìn chằm chằm bình phong trong chốc lát, cảm thấy cổ có chút chua xót, dứt khoát dựa vào phía sau, nhắm mắt lại, an tâm hưởng thụ thời gian tắm rửa hiếm có.
Thiết kế thùng tắm của khách điếm này cũng không tệ lắm.
Phía sau đầu còn tri kỷ chạm khắc thành hình vòng cung rất tinh xảo, có thể điều chỉnh góc độ, hết lòng vì khách hàng mà suy nghĩ.
Về phần ánh mắt rơi vào trên người mình, Liên Kỳ ép buộc mình bỏ qua, đều là đại nam nhân, cần gì phải bận tâm? Có nam nhân nào không so sánh lớn nhỏ trong nhà vệ sinh?
Liên Kỳ đã tự thôi miên mình như thế.
Nhưng mà, thôi miên quá thành công, không bao lâu sau, đầu hắn nghiêng một cái, trực tiếp ngủ thiếp đi.
※※※
Cuối cùng, hắn tỉnh lại trong lòng Đường Vô Dục.
"Sư huynh?" Liên Kỳ dụi dụi mắt, ngáp một cái, "Ta..."
"Lúc ngươi ngâm mình ngủ thiếp đi." Đường Vô Dục cắt ngang lời hắn, cúi đầu nói, "Ta giúp ngươi rửa sạch thân thể.
"
......!
Yết hầu Liên Kỳ giật giật, có chút gian nan mở miệng, "Vậy vì sao ta không tỉnh? "
Đường Vô Dục trả lời một cách tự nhiên, "Ta sợ đánh thức ngươi, cho nên điểm huyệt ngủ của ngươi.
"
Liên Kỳ:...!
Hắn đưa tay, run rẩy mồ xuống dưới, không có quần, nhẵn bóng.
Suy nghĩ một chút, Liên Kỳ nghiêng đầu, nhắm mắt lại, giấu đầu lòi đuôi nói một tiếng, "Ta ngủ tiếp.
"
Trốn tránh hiện thực, từ chối suy nghĩ.
Đường Vô Dục nghiêng đầu, lại cảm thấy Liên Kỳ như vậy có chút đáng yêu.
Tạm dừng trong chớp mắt, y đem Liên Kỳ đặt lên giường, đắp chăn lại.
Nhìn chằm chằm lông mi run rẩy của hắn trong chốc lát, xoay người dùng khinh công bay lên bàn, khoanh chân ngồi tĩnh tọa.
Liên Kỳ hai mắt mở ra một khe nhỏ, xác định Đường Vô Dục thật sự ngồi thiền, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, giả vờ ngủ say trở mình, quay lưng về phía Đường Vô Dục.
Nếu như nói chỉ là tắm chung, Liên Kỳ còn có thể tiếp nhận mà nói, bị người ta giúp đỡ tắm rửa thì thật sự có chút đột phá độ hổ thẹn của hắn.
Nhất là, hắn sẽ luôn nghĩ, một vài chỗ không nói thành lời sư huynh không phải cũng giúp tẩy rửa chứ?
Trong đầu nhồi đầy phế liệu lộn xộn, Liên Kỳ lăn qua lăn lại một hồi lâu mới nặng nề tiến vào mộng đẹp.
※※※
Đêm.
Trăng sáng sao thưa thớt.
Ánh trăng như nước xuyên qua lớp giấy mỏng trên cửa sổ, mờ mờ ảo ảo vẩy vào trong phòng.
Nếu lúc này Liên Kỳ mở mắt ra, có lẽ sẽ bị giật mình, bởi vì trước giường hắn đang đứng một bóng người.
Quần áo tối màu làm cho cả người y cảm giác như tan vào bóng đêm, nhưng dưới ánh trăng trong trẻo, đồ trang sức trí kim loại trên người y lại khúc xạ ra vài tia sáng.
Đường Vô Dục đứng trong chốc lát, tựa hồ là cảm thấy rèm trên giường gỗ điêu hoa chắn ánh sáng, đưa tay đem rèm kia kéo lại.
Chiếc giường chạm trổ đối diện với cửa sổ, sau khi thu rèm lại, ánh trăng trút xuống, đem bóng dáng Đường Vô Dục phản chiếu lên người có tư thế ngủ cực kỳ phóng khoáng.
Nương theo ánh trăng, Đường Vô Dục rốt cục có thể nhìn thật kỹ người này.
Tư thế ngủ của Liên Kỳ thật sự không tốt, cũng không biết hắn giày vò như thế nào, đầu gối lên cột giường, trong ngực ôm một cái gối đầu, giữa hai chân còn kẹp một cái chăn.
Đường Vô Dục hơi cúi người, mái tóc đen sau lưng theo bả vai trút xuống, vài sợi trùng hợp rơi xuống mũi Liên Kỳ.
Dường như cảm thấy ngứa ngáy, người đang ngủ nhăn mũi, vươn tay gạt tóc đi rồi đè bàn tay lên mái tóc vương vãi trên giường của Đường Vô Dục.
Nhận thấy trên da đầu hơi nhói