Edit by Hà Rockin
"Ta hiện tại thật cảm thấy, A Quân ngươi thật sự là quá mạnh mẽ!" Liên Kỳ vừa đi vừa xoa tai, "Nếu mỗi ngày ta đều nghe những lời này của các vị phụ huynh thôi sợ là sẽ điên lên mất!"
Minh Quân cười khẽ một tiếng, "Vậy ngươi không muốn tìm ra rốt cuộc là ai hại A Anh?"
"Đương nhiên là không! " Liên Kỳ lập tức phủ nhận, "Thế nhưng cảm thấy nghe nhiều tin đồn như vậy, thế mà không có bất kỳ manh mối nào, có chút thất vọng.
"
Minh Quân liếc hắn một cái, "Trước kia ngươi đã không kiên nhẫn với bát quái này, bình thường đều thà rằng ở nhà buồn bực.
Ta thấy sau khi ngươi bị thương tính tình sáng sủa hơn một chút, còn tưởng rằng ngươi đổi tính không ngờ vẫn không thích những thứ này như cũ.
"
Khuôn mặt Liên Kỳ cay đắng: "Ta thật sự không ngờ, các nàng lại có thể ầm ĩ như vậy.
"
Mấy thím mấy dì vây quanh cùng một chỗ, gần như là đem tất cả người trong thôn đều nói qua một lần.
Cái gì mà nhà này muốn bán nữ nhi nhà mình để chuẩn bị sính lễ cho nhi tử, cái gì mà nương tử nhà kia tiếp xúc thân mật với người ngoài không chừng muốn đội mũ xanh cho nam nhân nhà mình.
Thì lại là ca nhi nhà ai bị người ta từ hôn linh tinh, mà thứ hắn muốn biết một chút cũng không rò rỉ ra.
"Như vậy có thực sự hiệu quả không?" Liên Kỳ không khỏi có chút hoài nghi.
Bởi vì sự tình liên quan đến chuyện riêng tư của tiểu cô nương, Liên Kỳ trong lúc nhất thời cũng nghĩ không ra biện pháp tốt gì, cũng chỉ có thể đi theo Minh Đi nghe bát quái nói không chừng còn có thể từ trong bát quái nghe ra chút hữu ích.
Nhưng sau khi nghe xong một trận bát quái, manh mối không tìm được không nói cuối cùng lại đem lửa đốt lên người hắn.
Hiện tại chỉ cần nghĩ đến những phụ nhân, các ca nhi trêu chọc, Liên Kỳ đã cảm thấy nhức đầu.
Cảm thấy mình thật sự là điển hình của nhấc đá đập chân mình!
Minh Quân kéo bàn tay đang che lỗ tai mình xuống, "Nói đi, A Anh rốt cuộc là làm sao vậy, ngươi lại có thể ép buộc chính mình đi nghe mấy chuyện thị phi kia.
"
"Ta..." Tròng mắt Liên Kỳ đảo loạn như thể đang nghĩ cách giải thích.
"Muốn lừa gạt ta à?" Đuôi lông mày Minh Quân nhướng lên, không chút khách khí chọc thủng tâm tư của Liên Kỳ:
Liên Kỳ:...!
Dù sao lúc ấy Liên Anh đến nguyệt tín cũng là tìm Minh Quân hỗ trợ, Liên Kỳ dứt khoát đem chuyện của Hồng Kiêm nói thẳng ra cho Minh Quân nghe.
Minh Quân cau mày, lúc Liên Kỳ đến tìm hắn chỉ nói A Anh bị người hại nên năn nỉ hắn dẫn Liên Kỳ đi nghe bát quái tìm manh mối, lại không biết sự việc dĩ nhiên còn có ẩn tình như vậy.
Minh Quân có chút đồng ý với suy đoán của Liên Kỳ, chỉ là hắn cũng nghĩ không ra nguyên nhân hai tiểu cô nương kia có thể làm như vậy.
"Ta trước giúp ngươi hỏi thăm, " Cuối cùng Minh Quân chỉ có thể nói như thế, "Nhưng mà có một số việc, vẫn cần A Anh tự mình đi hỏi mới được.
"
"Ừ?"
"Hỏi một chút tin tức nguyệt tín của hai nhà cô nương kia là khoảng thời gian nào." Minh Quân chậm rãi phun ra một câu như vậy, "Ba người các nàng tuổi tác đều không khác mấy, nếu có nguyệt tín nào cũng đến trong khoảng thời gian này..."
"Vậy là có thể biết rốt cuộc là ai xuống tay! Nhưng mà..." Liên Kỳ lại nhíu mày, "A Quân, chuyện này không đúng lắm! Ai có thể nhàn rỗi không có việc gì hạ dược cho cô nương nhà mình? "
"Vậy thì ai lại nhàn rỗi không có việc gì đi hạ dược cho cô nương khác, chỉ là vì để cho nguyệt tín của cô nương kia đến sớm? Lý do là gì?" Minh Quân cũng đưa ra nghi vấn của mình.
"Cái này..." Liên Kỳ có chút yên lặng.
"Cho nên ta cảm thấy, đây hẳn là ăn nhầm."
Nghe xong lời này, Liên Kỳ lại trợn trắng mắt, "Ăn nhầm một lần ít nhất ba tháng? "
Minh Quân cũng không tức giận, "Ngộ nhỡ bọn họ cũng không biết hậu quả của Hồng Kiêu thì sao? Ngộ nhỡ có người nói thuốc này gọi Hồng Kiêm là một loại thuốc bồi bổ thân thể thì sao? "
"Cái này cũng có người tin?" Đối với suy nghĩ này của Minh Quân, Liên Kỳ giữ thái độ hoài nghi.
Đại khái là nguyên nhân bị những quảng cáo truyền hình của kiếp trước đầu độc, vừa nghe những thứ này bổ thân, chăm sóc sức khỏe các loại, ý nghĩ đầu tiên của