Chương 60
Lạc Táp cùng Tưởng Mộ Tranh về đến nhà, dì giúp việc đã chuẩn bị tốt đồ ăn.
" chào dì." Lạc Táp cười chào hỏi dì giúp việc, dì giúp việc này có nét giống với dì giúp việc của cô, nhìn qua rất hòa ái.
" Lạc Lạc đúng không? Lại đây thử xem đồ ăn có hợp khẩu vị không, không thích cứ nói, về sau dì sẽ làm đồ ăn khác cho."
Dì giúp việc cởi tạp dề ra, lại nói với Tưởng Mộ Tranh: " dì về trước, ăn xong không cần mấy đứa phải dọn dẹp gì đâu, sáng mai dì tới dọn, Tứ tẩu cậu còn chưa có tan làm,dì về chuẩn bị điểm tâm cho cô ấy."
Tưởng Mộ Tranh: " vâng, dì đi đường chậm một chút."
Dì giúp việc đã làm việc ở nhà Tứ ca rất nhiều năm, rất thân thuộc với anh, họ cũng không có khách khí với nhau.
Sau khi dì giúp việc rời đi, Tưởng Mộ Tranh cùng Lạc Táp nói: " em đi rửa tay ăn cơm trước đi, anh đi thư phòng gọi điện thoại."
" anh bận thì đi đi, em chờ anh."
Tưởng Mộ Tranh vào thư phòng, trước gọi điện cho thư kí, đem sự tình nói đơn giản một lần, để cho cô ấy liên hệ với luật sư quen biết.
Cúp máy, anh lại suy tư gì đó, lại mở điện thoại ra, ấn vào nhóm chat 'kinh thành hoa hoa công tử'.
ở trong nhóm hỏi: [có ai ở đây không?]
một phút trôi qua, không ai lên tiếng.
Lại đợi một lát sau, Giang Đông Đình nhắc nhở anh: [quên quy định của nhóm? Có việc gì cứ phải phát bao lì xì ra trước đã.]
Tưởng Mộ Tranh chửi bọn họ hai câu, chọn mức 25, tổng cộng chia ra làm 10 cái lì xì.
Sau khi phát ra, giây sau.
Cái thứ nhất cướp được chính là cháu trai cả nhà anh, cái thứ hai là Tứ ca, cái thứ ba là Giang Đông Đình.
Cướp đoạt xong nhóm lại im lặng một loạt như chưa hề có chuyện gì xảy ra trước đó, vẫn không ai lên tiếng.
Tưởng Mộ Tranh: [đều lăn hết ra đây!]
Trình Diệc: [có chút tiền ấy, lăn cũng không đủ lực mà lăn được.]
Tưởng Mộ Tranh: [cậu đứng sang một bên, không liên quan đến cậu.]
Sau đó lại nói thẳng: [ các người mỗi người tìm hai luật sư nổi tiếng tới đây, có mở công ty luật, văn phòng ít nhất có 5 người.]
Tứ ca: [ai chọc cậu?]
Tưởng Mộ Tranh: [ không ai chọc, có khả năng có người gây khó dễ cho mẹ vợ tương lai.]
Tứ ca: [ kiện gì?]
Tưởng Mộ Tranh: [ kiện gì thì không nói cụ thể được, các người tìm hai luật sư một người am hiểu về các vụ kiện li hôn, còn lại thì là kinh tế thương mại.]
Tứ ca: [ hẳn là cũng không phải là vụ kiện lớn gì, cậu thật sự cần nhiều người như vậy? Luật sư nổi danh đứng lại với nhau thì chỉ làm chuyện thêm rắc rối thêm thôi, biết nghe theo ý kiến của ai? Cho dù là muốn tạo đoàn luật sư thì 3-5 người là đủ rồi.]
Tưởng Mộ Tranh: [ luật sư mọi người tìm đến sẽ không trực tiếp tham gia vào vụ kiện.]
Tứ ca: [???]
Tưởng Mộ Tranh: [ nếu đối phương đồng ý nhanh gọn kí tên thì thôi, em sẽ không sẽ không ỷ thế hiếp người. Hiện tại phải đưa vợ đi làm rồi tan làm, cũng không có thời gian dây dưa với mấy chuyện này, nếu đối phương muốn gian lận trên tài sản công ty hoặc có tâm tư khác, thì mấy luật sư mọi người tìm đến xuất hiện trước mặt đối phương thì cũng có tác dụng áp chế bên đó lại.]
Bởi vì Du Ngọc quyết tâm muốn li hôn, lại không muốn từ bỏ cổ phần công ty, cũng không muốn nhượng lại quyền cổ phần, mà Sở Nhất Sơn khẳng định càng không muốn từ bỏ quyền quản lí công ty, anh cũng có thể lí giải, rốt cuộc thì đó cũng là tâm huyết bỏ ra 20 năm trời, hiện tại công ty cũng đã niêm yết trên sàn giao dịch, lại là thị trường có giá trị nhất ở thời điểm hiện tại.
Cho dù là ai cũng khó có thể buông bỏ được.
Điều này có nghĩa rằng sau này Du Ngọc và Sở Nhất Sơn sẽ đối đầu nhau ở rất nhiều vấn đề.
Dù sao Du Ngọc cũng là phụ nữ, trên thương trường thái độ quyết đoán trong công việc vẫn kém hơn Sở Nhất Sơn một chút. Mà anh cũng không có dư sức để lo chuyện của bọn họ, bây giờ cách nhanh nhất, có lực sát thương nhất chính là có một đoàn luật sư đều là người nổi danh trong giới xuất hiện trước mắt Sở Nhất Sơn, ông ta hẳn là không dám có ý tưởng gì đi.
Tứ ca trong nhóm chat trả lời anh: [ cậu nói thẳng ra là muốn lấy trận thế dọa người không phải xong rồi sao?]
Vài giây sau, Tứ ca: [+6]
Tưởng Mộ Tranh: [ ??]
Tứ ca: [ người nhà, tôi giúp cậu tìm 6 người.]
Cháu trai cả: [+6]
Cháu trai hai: [+6]
Trình Diệc: [ tôi không lăn lộn trong thương trường, cũng không biết luật sư, ai tính luôn phần tôi đi?]
Giang Đông Đình: [ +4, tính cho cậu [email protected]ình Diệc]
Thẩm Nghiên: [ +8, tôi tìm hết các luật sư tinh anh trong Sở cho cậu.]
Cố Diễm: [ +2]
Mạc Viễn Đông: [+2]
Lục Duật Thành: [+2]
Cố Hằng:[+2]
Hoắc : [+2]
Giang Đông Đình:[ làm thế lỡ như dọa cho luật sư bên đối phương sợ thành có bóng ma tâm lí trong tim nha.]
Thẩm Nghiên: [ đổi lại thành tôi, tôi đời này đều không nghĩ tới việc làm luật sư *cười khóc* *cười khóc* Ngũ ca, nhất định lúc ấy phải đem kẻ nào chọc chị dâu tới luôn đi, hắn có thể sợ tới mức chân mềm nhũn ra không.]
Tưởng Mộ Tranh: [ đúng rồi! Các người tự tìm luật sư, phí lên sân khấu cũng là do mấy người trả, tôi không có tiền.]
Sau đó trên màn hình xuất hiện hàng loạt các hàng chữ nổi lên: ' xxx đã rút lại một tin nhắn'
Mấy giây sau, trên màn hình trở về câu nói của Tứ ca: [cậu nói thẳng ra là muốn lấy trận thế dọa người không phải xong rồi sao?]
Là do các tin nhắn đều bị họ thu hồi lại.
Tưởng Mộ Tranh: [ nhanh nhổ bao lì xì của tôi ra!]
Trong nhóm vẫn như cũ không ai lên tiếng.
Anh lại nhắn một tin: [ nhớ là cuối tuần này tìm luật sư rồi buổi tối tới họp ở câu lạc bộ, tôi mời họ uống trà, coi như là họp mặt thường niên giao lưu.]
Gửi tin đi, anh rời khỏi WeChat, đi tìm Lạc Táp.
Lạc Táp đang múc canh chờ anh ra, Tưởng Mộ Tranh ôm lấy cô từ phía sau, đôi tay vòng qua eo cô, cằm gác lên vai cô.
Cuối cùng căn nhà này cũng có cảm giác là nhà rồi.
"anh buông em ra, canh đổ ra bây giờ."
" không sao, anh không có lộn xộn.''
Tưởng Mộ Tranh chính là không nỡ buông cô ra, thân thể cô mềm mại, trên cổ còn có hương nước hoa nhàn nhạt.
Cô đang múc canh anh cũng không lộn xộn, hỏi cô: " nước hoa gì vậy,rất thơm?"
Lạc Táp: " không biết, Chu Nghiên đưa cho em, nói qua tên với em nhưng em quên mất rồi."
Trên đó là tiếng anh, nhưng chỉ là vài từ đơn