Đúng là xuất quỷ nhập thần, không tự nhiên có câu như vậy.
Vừa mới sáng không thấy quỷ nào, cúng một cái là kéo đến như hội.
Đối với cô hồn dã quỷ mấy khi được con người cúng.
Nghĩ lại, tháng cô hồn cũng như thời gian nghỉ lễ của chúng, cũng được tụ tập đông vui.Đương nhiên họ biết cái này này dành cho họ, mọi quỷ cùng nhau lướt đến dùng.
Có điều, chỉ rất nhanh sau đó mọi thứ rối tung.
Đám quỷ này giành giật lẫn nhau khiến cho mọi thứ lộn xộn.Có hai con quỷ đang dùng cánh gà chơi kéo co, một tiểu quỷ chui xuống bàn hai tay ôm một đống kẹo, bên này mới hay, một mụ quỷ cầm cây mía gõ lên đầu thằng quỷ kia.Trong mắt chị Mỹ, chuyện xảy ra vô cùng bình thường, chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, sởn gai ốc liên tục.
Cô hơi bất an, đến gần Chính Trực.Chính Trực cũng không buồn quan tâm làm gì, dính vào cô hồn dã quỷ rất phức tạp, hắn cũng không rảnh rỗi.
Hắn đem chị Mỹ vào trong, nhận ra cô ta có dương khí rất yếu, không thể ở lâu.Hắn lấy trong ba lô một cái vòng ngọc, điểm tia pháp lực vào đó, tặng cho chị Mỹ.
"Chị, đây là Bình An Phù Ngọc, tặng chị đó! Nhớ luôn đeo luôn bên mình!"Chị Mỹ e ngại, chìa tay ra.
"Đeo cho chị đi!"Chính Trực cảm thấy hơi cấn cấn, vẫn cầm bàn tay mềm mại này, đeo vào cho chị.
Dù sao chị Mỹ đối với hắn rất tốt, không lấy tiền thuê, đổi lại bình thường chiếc ngọc này không dưới một triệu, tiền công năm triệu, khụ...Quay lại phòng trọ, Chính Trực ngồi chéo chân xuống gạch, châm điếu thuốc lá.
Hắn lục trong ba lô một cuốn sách nói về cương thi.
Thật sự hắn không có kinh nghiệm về cương thi nhiều.Trong này có ba phần, luyện - phá - diệt.
Luyện thi cần hai yếu tố đó là đất dưỡng thi, đất này có tính mặn hút nước, ngăn sự phân hủy trong cơ thể.
Những loại đất như thế này theo thời gian có lượng âm khí rất cao.Thứ hai là độc trùng, loại trùng này sẽ được bỏ vào trong quan tài, cắn vào thi thể.
Thi thể thấm chất độc trở nên cứng cỏi, kéo dài thời gian phân hủy.
Một thời gian độc trùng bò vào trong thi thể, ăn hết ngũ tạng và làm ổ trong phần bụng.Cương thi dù bên trong quan tài vẫn không ngừng hấp thụ âm khí, nói đơn giản nó nằm một chỗ lại có thể tu luyện.
Nhưng khi hút được máu người, nuôi dưỡng độc trùng, tiến độ tu luyện sẽ nhanh hơn.
Cương thi là cái thây vô tri, mọi thứ đều dựa vào độc trùng.
Ngoài ra có những cách luyện thi kiểu khác.Đương nhiên cương thi không tự nhiên mà có, độc trùng cũng vậy.
Chính pháp sư luyện nên cương thi, họ canh ngày giờ độc trùng trưởng thành, dựa vào đó đoán được thời gian cương thi thức tỉnh.
Cho nên muốn cương thi sống lại lúc nào, tùy pháp sư thả độc trùng lớn hay nhỏ.Điểm yếu cương thi là phần hốc mắt, yết hầu, phần trong bụng chứa độc trùng.
Còn lại cơ thể nó rất rắn chắc, binh khí khó làm bị thương.Muốn triệt để khi diệt cương thi, phải dùng lửa đốt toàn bộ thi thể nó, tránh thi độc phát tán.Chính Trực gật gù.
Hắn cũng làm biếng đọc nhiều, xách ba lô ra sau hè, lấy tiền giấy đốt cho mọi quỷ.Cuối cùng, lấy bút chu sa điểm mắt cho hai con ngựa giấy, đem đốt tất.
Âm thanh hí lên vang trời, đám quỷ theo âm thanh trở về Địa Phủ.Xong xuôi, hắn gọi chú Thành đưa đến rạp chiếu phim.
Về Thanh Hà, hắn đã gọi cho cô ta, nhờ sếp Minh giao lại cho hắn, dễ dàng ra vào.Đến nơi, bên ngoài có đặt một cái nhà tạm, cho mấy anh cảnh sát thay phiên trông coi.
Chính Trực đã nói với sếp Minh, bất kể xảy ra chuyện gì cũng không ai được phép vào trong.
Chắc chắn, cho dù không ra lệnh, cho tiền họ cũng không muốn đi vào.Chính Trực mua một ly cà phê đen, tiến qua cánh cửa.
Mấy anh cảnh sát biết hắn nên không ngăn cản.Đi vào sân khấu, hôm nay hắn sẽ rẽ qua bên trái, đi vào một hành lang, dẫn đến hai cái cầu thang bằng sắt, một dẫn lên tầng hai và xuống hầm.
Hắn đi xuống hầm trước, bước vào một căn phòng rộng lớn.Đây là khu vực xem phim, bên hai trần nhà bắt dây đèn pha, tạo chút ánh sáng yếu ớt vào bên dưới.
Chính Trực đi ngay chính giữa, hai bên là bốn dãy ghế ngồi màu đỏ tươi, không gian vô cùng tĩnh lặng, di chuyển nghe tiếng giày bên tai.Lúc này, đang ngậm ống hút uống một ngụm cà phê, Chính Trực nhìn về một hướng, có chút bất ngờ.
Một cái bóng lưng người đàn ông mặc áo khoác da lịch lãm.Đây không phải là người,