Editor: Thanh Việt
Kim Phong Hoa đã sớm có dự cảm mình sẽ vào Hộ bộ, Trịnh Dịch Hiên cũng vào Hộ bộ xem như trong dự liệu của hắn, nhưng cũng lại là ngoài dự liệu của hắn. Một đời này không có Thôi công công kìm chế tất cả mọi người, thu hút cừu hận, động tác của Hoàng đế so với tưởng tượng của Kim Phong Hoa còn lớn hơn, thật giống như từ trong án chết đói của hậu cung thu được điểm đột phá, Hoàng đế muốn đem ác khí một thế hệ lại một thế hệ hoàng tộc với hoạn quan đều phát ra, trong quá khứ chỉ lo tìm các cân bằng dụ dỗ, nay đột nhiên lại trở nên mạnh tay, thậm chí là khát máu. Chỉ là hoạn quan ở Phái quốc còn để sau này nên phải tồn tại, rắc rối của bọn họ khó gỡ, so với lịch sử hoàng tộc của Phái quốc dài gần bằng, lại nói Hoàng đế chỉ là muốn đem bọn hoạn quan đánh lại thành chó của mình, lại không thật sự bỏ không cần, cho nên ở thời điểm như vậy, một kẻ đứng thứ ba chọc vào một chân là rất cần thiết.
Kiếp trước hắn làm một cây đao trong tay Hoàng đế, chỉ là đó là trạng thái tranh giành trong tối ngoài sáng, kiếp này vị trí của hắn chỉ sợ không lâu nữa sẽ đổi thành người của Hoàng đế, lúc này lại không có Thôi công công kìm chế, Hoàng đế sẽ không đặt phần lớn tâm tư lên Long Hành vệ, ngược lại sẽ chú ý đến tài lực quốc gia nhiều hơn, còn có những triều thần lén lút cấu kết với hoạn quan. Kiếp trước kiếp này, Kim Phong Hoa chỉ là đem ánh mắt của Hoàng đế chuyển dời đến Hộ bộ thôi, như vậy hắn mới có thể đứng dưới ánh mặt trời quy phục Hoàng đế.
Nhưng mà, một đời này của Kim Phong Hoa hắn không định làm ác nhân nữa, cho dù là đối với nhóm tham quan, với lại trước hắn còn có Trịnh Dịch Hiên, lấy tính cách trong mắt không lọt một hạt cát của người này, Hộ bộ khẳng định sẽ loạn thành một đoàn, Hoàng đế chỉ sợ cũng là đánh chủ ý này, lấy Trịnh Dịch Hiên làm đao, đâm vào Hộ bộ, lại lấy Kim Phong Hoa hắn trấn an tâm của triều thần. Lúc này, hắn muốn xem một chút, Trịnh Dịch Hiên rốt cuộc là chính nghĩa thật, hay là giả chính nghĩa dối trá.
Theo lí mà nói sang năm Kim Phong Hoa sẽ thăng quan, người nhà hẳn sẽ vui mừng, nhưng đối với Tiên Y mà nói lại không có cảm giác gì quá lớn, vừa không có mời sủng ở trước mặt trưởng bối, vừa không có khoe được ra trước mặt chị em dâu, bất luận Kim Phong Hoa làm quan lớn bao nhiêu hắn cũng là thần tử của Hoàng đế, nàng vẫn là lão bà hắn, không có gì khác nhau. Nhưng thật ra Trần thị mẫu thân Tiên Y rất vui vẻ, lại có chút lo lắng, con rể tốt với nữ nhi là rõ như ban ngày, nhưng theo chức quan ngày càng lớn của hắn, về sau hậu viện còn sẽ chỉ có một mình Tiên Y sao? Lúc này lại đến Hộ bộ, cho dù là làm ở lục bộ thì cũng tiếp xúc với nhiều người, khó tránh khỏi sẽ học cái xấu.
Chờ khi cái thai của Tiên Y đã ổn định, thời gian cũng đã sắp đến lúc ăn tết, năm nay người trong phủ nhiều hơn một chút, hai huynh đệ ruột của Kim Phong Hoa tuy rằng tiến vào với tư cách sư gia công văn linh tinh, nhưng quan hệ huyết thống không cắt được, Tiên Y cũng sẽ không chậm trễ bọn họ. Một phần cũng vì Kim Phong Hoa đã đồng ý lời cầu xin của Chu di nương, đem đã từng là Tứ thiếu gia đến kinh thành, trong chuyện này sợ rằng cũng có chuyện cũ giữa Hàn di nương và Chu di nương, mà Kim gia ở Lâm Thanh sợ cũng không dung được Tứ thiếu gia.
Năm nay xem như Tiên Y phủi tay làm chưởng quầy, Trần thị một tay quản lí nội vụ, Bích Tỉ ở bên cạnh hiệp trợ càng không làm sai, chỉ có danh sách tặng lễ yêu cầu Tiên Y phải liếc mắt nhìn, thời điểm như vậy Kim Phong Hoa đều sẽ ôm đồm vào người, không dám làm Tiên Y nhọc lòng. Tiên Y cũng mừng rỡ ở cạnh nhi tử chơi đùa, từ chối cũng chưa từ chối một lần, làm Trần thị phải liếc mắt nhìn nữ nhi vài lần. Nhưng mà, Tiên Y cũng không phải là bôi đen hai mắt, danh mục tên quà tặng và số lượng, nàng cũng đã lén nhìn qua, quà tặng năm nay khác nhiều so với năm trước, có không ít người năm trước đưa qua năm nay lại không thấy đâu, có vài người đưa lễ nặng thêm ba phần, có thể thấy được chức vị của quan viên trong kinh thành thay đổi rất nhiều.
“Đúng rồi, năm nay lại đưa một phần lễ đến phủ Trịnh Quốc công đi, tặng cho Đại thiếu gia bên kia.” Kim Phong Hoa sau khi đưa danh sách cho Trần thị nhìn, nói với Tiên Y: “Sang năm ta và hắn đã là cộng sự, phải móc nối quan hệ cho tốt.”
Tiên Y đối với điều này rất tán thành, công việc nơi nào cũng như nhau, nếu quan hệ với đồng sự ngay từ đầu đã không hoà hợp, sau này rất dễ không thể tốt đẹp hơn, Chỉ là, nàng chỉ biết năm đó gặp qua Trịnh Dịch Hiên ở Mâu huyện liền vội vàng từ biệt, ngay cả mặt cũng chưa nhìn qua, lại đến chuyện gần đây nghe nơi nơi đều đồn đãi Trịnh Dịch Hiên sủng ái ca cơ, nàng cũng rất chú ý “tin tức giải trí”, hiện giờ căn bản nàng không rõ Trịnh Dịch Hiên là người thế nào lắm.
Kim Phong Hoa nói xong lời này, trong lòng rất thoải mái, thật không biết khi Trịnh Dịch Hiên thu được danh mục quà tặng từ hắn, tâm tình của y sẽ thế nào. Kiếp trước hắn cũng đưa lễ nạp thái cho Trịnh Dịch Hiên, chỉ tiếc người ta căn bản chướng tên chó săn hoạn quan của Long Hành vệ là hắn, ngay cả giả ý ngoài mặt cũng không làm, càng là đối xử với Vưu Xuân Sinh có giao hảo với hắn, Hoàng tử tranh đoạt nữ nhân với y y càng không xem trọng. Hiện tại hắn đã thay đổi thân phận, Vưu Xuân Sinh lại không đoạt nữ nhân với y, y sẽ làm như thế nào đây?
Vội làm xong danh sách quà tặng, lại vội vàng làm phúc lợi trong phủ, bởi vì Kim Phong Hoa sắp thăng quan, phúc lợi trong phủ nhất định so với năm ngoái sẽ nặng hơn, tuy nói phần lớn hạ nhân trong phủ đều là thân tín Kim Phong Hoa tìm tới, nhưng cũng không thể bủn xỉn, làm thương tổn tâm người ta, dù sao bọn họ không phải máy móc mà là người, là người thì đều có tình cảm, lại bị Kim Phong Hoa khống chế như thế, lại trung thành như thế, cũng là hi vọng được chủ tử coi trọng. Điểm này Trần thị đồng tình, Tiên Y ra tay càng hào phóng, rất nhanh trên dưới Kim phủ đều là một bầu không khí vui mừng, Tiên Y nhìn thấy cũng vui lây. Chỉ tiếc vui vẻ không bao lâu, Lâm Thanh lại gửi thư đến.
“Ai không còn?” Tiên Y nằm ở trên giường đột nhiên ngồi dậy nói.
“Nàng cẩn thận một chút, nàng là người đang mang thai.” Kim Phong Hoa nhanh đi qua đỡ lấy nàng, nói.
“Đây là tin thật sao?” Tiên Y lôi kéo tay áo Kim Phong Hoa nhỏ nhen nói.
Kim Phong Hoa vuốt nàng đầu, cười nói: “Ai sẽ lại lấy cái này làm trò đùa.”
“Nhưng lão thái thái nhìn qua vẫn rất kiên cường sáng sủa, như