Editor: Thanh Việt
Vào vườn, mới ngồi một lát, đại ma ma bên người của Cam Lâm Quận chúa tới, nghe nói vị đại ma ma này là lão nhân bên cạnh của mẫu thân Quận chúa năm đó, cũng là nô bộc duy nhất chạy theo được, đối với Quận chúa rất cưng chiều, cũng mười phần trung thành, lại nhìn vị ma ma này theo bên cạnh Quận chúa gả vào thương hộ rồi đến khi được tiên đế tìm thấy, liền có thể thấy được bà ta không phải người ngu xuẩn, bằng không tiên đế cũng sẽ không tuỳ ý lưu lại người bên cạnh Quận chúa. Cho nên có thể thấy được Quận chúa phái đại ma ma qua đây là tỏ lòng biết ơn, cũng không bởi vì thân phận mà coi khinh một nhà Kim Phong Hoa.
Kim Phong Hoa nghe tin cũng có chút ngoài ý muốn, cái này cùng với suy nghĩ của hắn có chút khác biệt, nhưng nói cho cùng cũng là chuyện tốt, bây giờ trong phòng chỉ có hắn và Tiên Y, còn Trần thị đã dẫn Du nhi đi sương phòng nghỉ ngơi trước. Đối với kế hoạch của hắn, đã tới nơi này Kim Phong Hoa cũng không định gạt nàng, ngồi bên cạnh Tiên Y nói: “Bảo Lưu Li ra bên ngoài gặp vị ma ma kia đi.”
Tiên Y khó hiểu, sợ chậm trễ nói: “Đây sợ là không tốt lắm, không bằng để Bích Tỉ đi đi, Lưu Li tuổi còn nhỏ, lại là tam đẳng nha đầu, vạn nhất Quận chúa người ta cho rằng chúng ta khinh thường nàng thì làm sao bây giờ?”
Kim Phong Hoa chọc mũi nàng một cái, cười nói: “Người ta chẳng những sẽ không cảm thấy nàng chậm trễ, còn sẽ cảm kích nàng mười phần.”
Tiên Y tuy rằng mang thai, đầu phản ứng hơi chậm một chút, nhưng nhìn bộ dạng xấu xa kia của Kim Phong Hoa liền biết trong này có chuyện gì đó, lại nghĩ hắn không thể nào vô duyên vô cớ mang hai nha đầu từ phủ Tam Công chúa ra được, lấy nhiều năm ở chung của nàng cùng Kim Phong Hoa, tên này tuyệt đối là kẻ không có lợi thì không dậy sớm, làm sao tốt bụng mà cứu hai nha đầu khỏi hố lửa, trong này tuyệt đối có mờ ám.
“Đừng có nhìn ta như vậy.” Kim Phong Hoa bị đôi mắt nheo lại của Tiên Y chọc cười, vuốt mặt nàng nói: “Chỉ là duyên phận trùng hợp mà thôi, chúng ta không phải đại thiện nhân, tất nhiên muốn có chỗ tốt mới làm rồi.”
“Lưu Li là gì của Quận chúa?” Tiên Y hỏi.
“Trên đường không phải ta đã nói sao? Quận chúa lúc trước gả cho một người.” Kim Phong Hoa nói tiếp: “Nàng ta và chồng trước còn có một nữ nhi.”
“Không phải chứ!” Tiên Y kéo Kim Phong Hoa trợn tròn mắt, thần kỳ như vậy, tiểu nha đầu biến thành bạch phú mỹ*?
*Bạch phú mỹ: trắng giàu đẹp.
Kim Phong Hoa nhìn bộ dạng của nàng, thật sự nhịn không được, liền ôm nàng vào ngực xoa nhẹ, hô hấp cũng trở nên nóng bỏng, lại chỉ có thể nắm tay, dán mặt lên cổ Tiên Y đến nghiện, trong lòng ngứa ngáy đến không thể ngứa hơn, cuối cùng chỉ có thể thở dài nói: “Chúng ta sinh một đứa đi.”
“Nếu là con gái thì làm sao bây giờ?” Lại nói nàng còn muốn một nam một nữ cơ mà.
“Nữ nhi thì nữ nhi.” Ánh mắt Kim Phong Hoa hơi tối, ngón tay thon dài đẩy áo ngoài cùng với áo lót trắng thuần bên trong ra, lộ ra ngực bụng trắng nõn, hai điểm đằng trước như ẩn như hiện làm Tiên Y thiếu chút nữa phun máu mũi.
Kim Phong Hoa kéo dây cột tóc, mái tóc dài như thác đổ phong lưu đậu lên vai hắn, lại vung tay lên, màn che của giường rơi xuống, nhốt hai người trong một không gian không lớn, nhiệt độ không khí có cảm giác ngày càng lên cao.
Tiên Y hoảng sợ, Kim Phong Hoa càng tới gần, nàng càng cảm nhận được hạ bộ ngang ngạnh đang cọ trên người mình, nàng liền biết hôm nay khẳng định là Kim Phong Hoa nhịn không nổi nữa, chỉ là nàng rất muốn biết tình hình khi Lưu Li thấy đại ma ma kia như thế nào, nhưng vẫn nhịn không được nhìn thẳng ngắm nghía khuôn ngực của hắn.
“Đẹp không?” Kim Phong Hoa quỳ ngồi trước mặt Tiên Y, cởi bỏ quần áo, hiệu quả nửa cởi nửa che làm Tiên Y cho rằng mình lại xuyên vào thế giới giả tưởng, đúng là đệ nhất yêu nghiệt kiếp trước kiếp này nàng được nhìn thấy.
“Ta còn đang có mang ……” Tiên Y nuốt nước miếng, khô khốc nói.
Kim Phong Hoa chỉ cười, đặt bàn tay nhỏ của Tiên Y lên vai mình, sau đó dẫn đường từng chút một hướng dẫn nàng sờ xương quai xanh của hắn, sờ ngực của hắn, đặc biệt là tới hạt đậu đỏ kia, còn nhẹ nhàng cọ xát một chút, phát ra tiếng kêu hừ hừ kiều mị say lòng. Tiên Y cảm thấy cả người mình không được tốt lắm.
“Giúp, giúp ta…” Hắn thở dài ngân nga khẽ bên tai Tiên Y, liên tục đem tay Tiên Y lướt xuống bụng nhỏ, chậm rãi lướt xuống lướt xuống…
Ni mã*! Đầu Tiên Y liền bị oanh tạc, lúc này còn có thể nhịn nữa thì không phải là nữ nhân!
*Ni mã: là một câu tiếng lóng chửi bậy, có thể là phiên âm của chữ “animal”, dịch ra là súc vật :v
Kim Phong Hoa liếm môi, như ý nguyện nằm trên giường, vứt ánh nhìn câu dẫn cho Tiên Y nói: “Tuỳ nàng muốn làm gì thì làm.”
Cuối cùng một chút lý trí của Tiên Y biến thành đậu hũ nát.
Cho nên vào lúc buổi tối Tiên Y tỉnh lại cũng là lúc đại hội nhận thân máu chó đã bế mạc thuận lợi, mà tam đẳng nha đầu Lưu Li của nàng cũng trở thành Đại cô nương trong phủ Quận chúa, hoàn toàn là chim sẻ biến thành phượng hoàng, chỉ tiếc sự kiện mang tính lịch sử này từ đầu tới cuối nàng đều không tham dự mà nằm trên giường ngủ. Chỉ có Kim Phong Hoa bò dậy, chạy ra bên ngoài nhận lễ cảm tạ của Quận chúa và giúp Tiên Y cáo tội, nói nàng có thai thân mình không khoẻ, không thể ra chào hỏi.
Cái lông! Ai thân thể không khoẻ, rõ ràng lúc trước nàng còn đang rất tốt! Nếu không phải hắn bắt nạt thai phụ, nàng còn có thể ngủ đến mức này? Nàng cảm thấy chắc chắn khi Thạch lão gia lại đây bắt mạch một lần nữa đã nói gì với hắn, bằng không hắn sao có thể nhịn đến bây giờ mới động thủ? Mệt cho nàng còn cho rằng mình có thể bình yên đến khi sinh, kết quả là vẫn bị ăn sạch sẽ!
“Đừng nóng giận, chờ ngày mai Lưu Li sẽ đến đây hành lễ với nàng.” Kim Phong Hoa tinh thần sảng khoái ôm nàng nói.
Tiên Y chu miệng nói: “Hành lễ cái gì, nàng ấy hiện tại không còn là nô tỳ nhà chúng ta, hơn nữa, chàng nghĩ Quận chúa sẽ thích con mình lui tới với chúng ta hay sao? Cho dù là nương nhà ai biết nữ nhi mình làm trâu làm ngựa cho người ta cũng sẽ không đồng ý cùng nhà đó qua lại, hận không thể diệt khẩu ấy chứ.”
“Làm gì có nghiêm trọng như vậy.” Kim Phong Hoa gõ đầu Tiên Y nói: “Người ta cùng lắm chỉ là Quận chúa mà thôi, lại nói thân phận của nàng ta cũng chưa từng bị người ta lên án, huống chi là nữ nhi của nàng