Nghe câu hỏi của Thanh Du, Thế Quý sặc nước miếng, trong cái đầu con bé này nó nhiều thứ câu hỏi tế nhị thế chứ? Đúng là trẻ con hay tò mò, Thanh Du cũng đã lớn để tìm hiểu những chuyện ấy nhưng anh lại không muốn con bé biết, muốn giữ nó mãi trong sáng, sạch sẽ không tì vết.
Vậy mà..
- Con muốn thử được không?
Bàn tay thon nhỏ mềm mại của Thanh Du khẽ chạm lên môi chú Quý, chú là đàn ông mà môi lại rất mềm.
Sao hôm nay nó lại thấy mình lạ lẫm khi ngồi cạnh chú, muốn thử cảm giác được hôn như trên phim.
Nhưng nó chưa có bạn trai thì không thử được, dù sao chú Quý cũng không phải chú ruột nên chắc không sao đâu phải không?
Thế Quý nắm tay Thanh Du xuống không cho nghịch nữa, chẳng hiểu con bé đang nghĩ cãi gì mà mặt đỏ lên lại còn tủm tỉm cười.
Đôi môi mọng đỏ hơi ướt lúc thì mím lại lúc lại khẽ hé mở.
- Tại sao cháu lại muốn thử?
- Con cũng không biết...!
Càng lúc nó càng nhìn chú như bị thôi miên vậy.
Nó biết chú đẹp nhưng sao nhìn gần lại càng đẹp mà nhớ lại khi con rắn hoa kia ôm chú nó lại ghét.
Có phải nó rất ích kỉ muốn giữ chú ở vậy, không cho ai động vào không? Nếu thế chú sẽ ế rồi ông bà sẽ lại lo lắng.
Bà suốt ngày than vãn với ông nhà có mình chú là con trai mà không chịu lấy vợ nên ông chỉ còn biết nhờ vả nó thuyết phục chú...!còn nó thực lòng không muốn chú lấy vợ.
Vì khi ấy, nó sẽ không còn được chú quan tâm nữa.
- Du
Nó nghe tiếng chú gọi thì giật mình, hóa ra từ nãy giờ nó ngắm chú không chớp mắt.
Sao dạo này nó bị làm sao ấy nhỉ? Hay nghĩ linh tinh quá! Có lẽ đây là dấu hiệu của việc nó đã trưởng thành sao?
- Chú đi đi, con đi tắm đây.
Nó ngồi thẳng dậy muốn rời khỏi lòng chú.
Chú rất ấm, vòng tay chú cũng rộng có thể ôm gọn nó trong lòng dễ dàng nên nó thích cảm giác được ngồi trong lòng chú, được dựa vào ngực chú, khi ấy dù ngoài kia có chuyện gì nó vẫn thấy bình yên.
Nó hấp tấp rời đi trong tiếc nuối.
Chẳng kịp xỏ cả giầy mà chạy chân đất về phòng.
Hôm nay, nó thật lạ...!
Vào nhà tắm, nhìn trong gương, khuôn mặt đã ửng đỏ như cà chua chín, trong người râm ran một cảm giác xúc động...!thật sự lúc nãy nó muốn chạm lên môi chú...!
Thanh Du vỗ má mình cho tỉnh táo lại, xả nước vào đầy bồn, ngồi thu lu trong ấy mà đầu óc vẫn mơ hồ, tâm hồn như treo ngược cành cây, vẫn lơ lửng, quẩn quanh bên người nó là mùi hương của chú...!nó tự nhắc mình chú là chú nó không được nghĩ linh tinh.
Nghĩ đến chú, tim nó lại đập rộn lên, phải chăng nó quá nhạy cảm hay cơ thể con gái đã trưởng thành nhạy cảm.
Có lẽ từ bây giờ nó không nên ngồi vào lòng chú, không nên ôm chú như trước kia vẫn làm nữa...!thực sự nó đã lớn thật rồi.
Buổi sáng, Thanh Du dậy thật sớm, bỏ qua những bộ đồ học sinh.
Nó mặc áo sơ mi quần kaki lỡ đi giày snacker tung tăng xuống nhà.
- Ông bà và bố mẹ dậy sớm vậy ạ?
Bà vời Thanh Du lại ghế ngồi bên cạnh:
- Nay Du đi đâu mà cũng dậy sớm thế?
- Dạ con hẹn bạn đi chơi ạ.
- Du của bà càng lớn càng xinh, để tránh ế như chú Quý chắc bà sẽ tìm mấy mối tốt cho con xem mắt nhé!
Mẹ Hường mang đồ ăn sang ra phản đối:
- Mẹ, con bé vẫn còn trẻ con lắm, chưa yêu đương được đâu.
- Trẻ con yêu vào sẽ người lớn mà xem mắt chắc gì đã ưng, vậy nên cứ đi xem mắt đi để mà chọn lựa.
Tuổi này của Du đang là xinh đẹp nhất, yêu mấy năm ra trường lấy chồng là vừa Du nhỉ?
Thanh Du gật gù cười tít mắt.
Xem trên phim thấy diễn viên nữ hay đi coi mắt vô cùng thú vị nên cô cũng muốn thử cảm giác ấy.
- Bà, vậy bà tìm mối cho con nhé!
Bố Việt cười xòa:
- Du đừng cho bố lên chức ông ngoại sớm nhé! Bố còn trẻ lắm.
Cả nhà cười ồ lên, Thanh Du rất thích những bữa cơm gia đình như này.
Ấm cúng và vui vẻ, ông bà, bố mẹ đều coi cô như con cháu ruột thịt nên lòng cô thấy