Cả đêm lăn lộn quấn quýt hậu quả là đến tận 12 giờ trưa Thanh Du mới mở được mắt.
Có lẽ phải nửa đêm gần về sáng cô mới được ngủ, lần nào anh cũng mang cô ném lên tận trời xanh, rên rỉ bấn loạn đến khô rát cả họng.
Bây giờ cô thực không hiểu chú lớn hơn cô nhiều tuổi như vậy mà sức lực lại dồi dào hơn cô nữa.
Cứ lúc bắt đầu cô hưng phấn hào hứng bao nhiêu thì kết thúc trận cuối cùng cô thảm hại bấy nhiêu.
Từ người ngợm đến chân tay đều bủn rủn, kỉ lục của một đêm hoan ái là gần hết một hộp đồ bảo hộ...
Dù đã tỉnh ngủ nhưng lại lười biếng không muốn dậy, cô vòng tay ôm hông anh, cọ mặt vào vòm ngực rộng lớn, há miệng cắn lên ấy in cả dấu răng.
- Bé con, mới sáng ra em đã ngứa răng rồi hửm?
- Ai bảo đêm qua anh hành em tan xác như vậy chứ?
- Vậy mà đã kêu rồi sao? Em nên nâng cao sức khỏe của mình đi.
Ngực cô lại bị anh nắm lấy vừa xoa vừa bóp, cô gạt tay ra thì anh lại càng giữ:
- Có phải em lại thích bị phạt không?
Thanh Du ngây thơ lắc đầu, nhìn bộ dạng mèo ướt của cô, anh lại muốn ăn thịt tiếp nhưng đêm qua, quả thực quá hưng phấn và anh đã quá tham lam mà muốn cô hết lần này đến lần khác...!anh ôm cô áp vào mình nhẹ hôn lên trán một cái:
- Chiều nay em được nghỉ học phải không?
- Vâng, mới thi xong nên em được