Mộc Trà nhìn thấy bản hợp đồng hôn nhân của hai người mà chết lặng.
Nó không phải bản chính nhưng đã được in ra.
Cô nhìn mẹ Kiểm sợ hãi lẫn tội lỗi:
- Mẹ...!con xin lỗi.
- Con là người khởi xướng nên Trà không có lỗi.
- Vậy sao? Hai đứa bay giỏi rồi đấy, dám nghĩ ra cái thứ này lừa dối người lớn.
- Mẹ...!con xin lỗi, con dại dột, con tham tiền nên đã...!bây giờ mẹ muốn trách phạt thế nào con cũng nghe.
Con xin lỗi vì đã làm mẹ thất vọng.
Mộc Trà cụp mắt, hai tay xoắn vào nhau chờ đợi sự nổi giận của mẹ chồng.
Khải Viễn ngồi xích lại vừa chạm vào tay cô muốn cầm lấy thì Mộc Trà lảng tránh giật tay mình ra, vùng đứng dậy sang ghế khác ngồi.
- Trà..
Anh tức giận lẫn bất lực gọi tên cô nhưng Mộc Trà vẫn thờ ơ không thèm để ý.
- Mẹ, tất cả là do con, chủ ý của con không phải của vợ con.
- Vợ...!hai đứa có phải vợ chồng đâu mà con gọi Mộc Trà là vợ vậy?
- Bọn con có đăng kí kết hôn còn gì?
- Đăng kí kết hôn là do ý của mẹ, còn con là cái hợp đồng này chứ?
- Vì sao mẹ có nó ạ?
Bà Kiểm ném vào mặt con trai bực mình:
- Chắc mấy con trà thiu kia gửi chứ còn gì nữa, sáng nay mẹ nhận được đấy.
Nếu không mày định giấu mẹ đến bao giờ?
- Bọn con đã hủy hợp đồng rồi, con coi Trà là vợ mình chứ không phải vợ hợp đồng nữa.
- Tôi không đồng ý.
Mộc Trà ngẩng mặt nhìn anh phản bác khiến những người có mặt đều sốc, nhất là Khải Viễn.
- Chẳng phải em cũng đồng ý sẽ ở bên anh cả đời và là vợ hợp pháp của anh còn gì?
- Đấy là lúc tôi chưa suy nghĩ kĩ còn bây giờ thì tôi phản đối.
Chúng ta sẽ không hủy hợp đồng, làm vợ anh 2 năm rồi anh phải trả tự do cho tôi.
- Mộc Trà, em...
- Mẹ không đồng ý
Bà Kiểm lập tức phản pháo.
Bà nhìn con trai và con dâu rồi phán:
- Hủy hợp đồng trước thời hạn và ly hôn đi.
- Dạ???
Mộc Trà bất ngờ nhưng cũng không dám cãi, bây giờ bị phát hiện rồi thì sao còn sống với nhau tận hai năm nữa làm gì chứ?
- Con không ly hôn.
Khải Viễn phản đối, anh nhìn Mộc Trà như muốn nói cô hãy thuyết phục mẹ nhưng cô lại đồng ý với bà:
- Con sẽ ly hôn.
- Trà, em không yêu anh sao? Em nói muốn ôm anh cả đời, muốn ngủ chung giường với anh cả đời cơ mà.
- Lúc ấy là tôi bị anh lừa, anh nói anh kiếm 99 vỏ sò vậy mà chỉ có 98.
Vậy thì lời nguyền ấy không còn linh nghiệm.
Tôi không yêu anh nữa.
Bà Kiểm nghe con dâu nói mà mắt tròn mắt dẹt.
Bà nhìn Đông Huy đang che miệng cười thì bản thân cũng muốn cười về cái sự trẻ trâu của hai đứa con trước mặt nhưng bà phải nhịn vào trong.
- 99 với 98 vỏ sò là sao? Khải Viễn làm gì với số vỏ ấy?
- Anh ấy nói có người bảo nhặt đủ 99 vỏ sò sẽ được người mình yêu đồng ý nên con mới cảm động đồng ý nhưng hôm qua con đếm chỉ có 98 vỏ thôi.
Rõ ràng là anh ấy không có thành ý với con, mẹ...!anh ấy lừa con.
- Ai bảo anh lừa em, anh đang định nhặt cái 99 thì em đã ôm anh rồi.
Vậy nên anh mới không nhặt được còn sự tích ấy là anh tự nghĩ ra chứ không phải ai bảo