Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 1193


trước sau

CHƯƠNG 1193

Mộ Kiều Dung mỉm cười ôn hòa tao nhã, vỗ nhẹ mu bàn tay Sở Thu Khánh rồi trấn an: “Dì hiểu mà, dì không trách cháu đâu.”

Bà ta thở dài: “Hai đứa sắp kết hôn rồi, dì cũng xem như hoàn thành nguyện vọng của lão Tưởng. Chỉ cần sau này hai đứa sống thật tốt thì dì cũng an tâm.”

“Trong lòng cháu chỉ có Tử Hàn thôi, cháu nhất định sẽ toàn tâm toàn ý yêu thương anh ấy.” Sở Thu Khánh ngoài mặt mỉm cười dịu dàng, trong lòng thì lại không nhịn được mà thầm oán.

Chỉ là một nhân tình thôi mà, bày ra bộ dáng mẹ chồng gì ở đây.

Nhưng cũng đúng thôi, Tưởng Khải Chính vốn dĩ không coi trọng Mộ Kiều Dung. Nếu thật sự để ý thì sao có thể không nói cho bà ta chuyện giả chết thoát xác được.

Nếu Mộ Kiều Dung biết Tưởng Khải Chính không chết, còn biết lão già kia đã sớm thần phục dưới váy của cô ta thì không biết có tức chết không đây?

Tưởng tượng đến vẻ mặt Mộ Kiều Dung khi chuyện này bị vạch trần, Sở Thu Khánh không nhịn được đắc ý trong lòng.

Trên lầu.

Tưởng Tử Hàn nhẹ tay nhẹ chân đẩy cửa phòng con gái ra: “Minh Trúc, ngủ rồi à?”

Chăn trên giường nhô lên một cục nhỏ.

Nhóc con kia cuộn tròn người như con tôm, nằm nghiêng trong chăn, chỉ lộ ra đỉnh đầu bù xù mềm mại.

Tưởng Tử Hàn nhẹ

nhàng đi tới, kéo chăn xuống, để mặt cô nhóc lộ ra ngoài.

Anh cười khẽ: “Giả vờ ngủ hử?”

Nhóc con không phản ứng.

Tưởng Tử Hàn phì cười.

Không biết tại sao, mấy ngày nay nhóc con này vẫn luôn cáu kỉnh với anh.

“Bé tí tuổi mà tính tình ngày càng quái thế!”

Tưởng Tử Hàn cúi người ghé sát vào, vừa định hôn nhẹ gương mặt nhỏ nhắn trắng mềm của cô nhóc…

“Chát!”

Cô nhóc khó chịu vung tay lên, bàn tay múp míp vỗ cái bốp vào mặt Tưởng Tử Hàn.

Tưởng Tử Hàn: “…”

Anh còn chưa nổi giận.

Thì cô nhóc đã từ từ nhắm mắt lại rồi trở mình, chỉ chừa cho anh cái gáy.

Tưởng Tử Hàn: “…”

Anh hít sâu một hơi, đứng thẳng lên.

Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy hàng mi dài cong vút của cô nhóc đang rung rung, con ngươi giấu dưới mí mắt lăn qua lộn lại.

Tưởng Tử Hàn bực đến bật cười.

Con bé này càng ngày càng cáu kỉnh rồi đấy.

Đến nỗi không hiểu ra sao!

Tưởng Tử Hàn lẳng lặng nhìn con gái một lát, thấy cô nhóc thật sự không định để ý đến mình thì chỉ đành bất đắc dĩ quay đi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện