CHƯƠNG 465
Cô ấy gọi bằng điện thoại bàn trong phòng họp.
Bật luôn loa ngoài.
“Kết quả vừa ra. Diễm An, mọi người phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Thỏi son mọi người đưa sang, không có thỏi nào hợp tiêu chuẩn hết, toàn là kim loại nặng vượt mức tiêu chuẩn.”
Phòng họp yên tĩnh như ve sầu mùa đông.
Trái tim mọi người bỗng chốc như chìm xuống đáy vực, ngay cả hít thở cũng phải dè dặt.
Chủ nhiệm phụ trách nghiên cứu và phát triển ngồi phịch xuống ghế: “Sao lại như vậy? Lẽ nào quá trình sản xuất của chúng ta xảy ra sơ sót ư?”
Lập tức có người phản bác: “Chúng ta đã làm mỹ phẩm và sản phẩm chăm sóc da bao nhiêu năm nay, mỗi bước đều có yêu cầu nghiêm ngặt, khả năng xảy ra sơ sót là rất nhỏ.”
“Có khi nào máy móc có vấn đề không?”
“Nói giỡn gì đấy? Nguyên vật liệu không có vấn đề, cho dù máy móc có xảy ra vấn đề thật thì cùng lắm chỉ có tỷ lệ và vệ sinh không đạt tiêu chuẩn thôi. Sao có thể là kim loại nặng vượt quá tiêu chuẩn được!”
“Nếu sản phẩm xuất xưởng bị người khác tráo đổi thì sao?”
“Chúng ta dựa vào lô son môi này để trở mình, toàn bộ quá trình đều cẩn thận, lúc chưa tung ra thị trường, ngay cả một chút tin tức cũng không để lọt ra ngoài. Mở rộng, quảng cáo, đưa ra thị trường tiêu thụ, đều bắt đầu cùng một lúc. Ai có thể chuẩn bị trước đầy đủ như vậy để đánh cho chúng ta không kịp trở tay, còn chẳng hề phát hiện chứ?”
Ai nấy mỗi người một câu, những khả năng đưa ra đều bị phủ định ngay lập tức.
Thảo luận cả ngày trời cũng chưa tìm ra nguyên nhân của vụ việc.
“Nếu trong nội bộ của chúng ta có gián điệp thì sao?”
Có người lên tiếng, cả gian phòng yên ắng hẳn.
Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt, nhìn sang chủ quản nghiên cứu và phát triển vừa lên tiếng.
Đột nhiên có người thốt lên: “Anh nói như vậy, tôi chợt nhớ ra lúc trước có tin đồn từ một tiền
“Không thể nào!”
Chủ quản phòng thu mua trực tiếp phủ nhận: “Nhà cung cấp nguyên vật liệu của chúng ta đều là khách hàng hợp tác rất nhiều năm, họ không thể nào làm như vậy đâu. Huống hồ, bây giờ sự việc đã bị lộ, vật liệu đã tới tay chúng ta từ lâu, cho dù có người động tay động chân trong đó, bây giờ điều tra thì cũng không tra ra được gì.”
Anh ta thở dài: “Điều quan trọng nhất là chúng ta mong mỏi trở mình bằng lô hàng này, vừa cần đồ gấp lại vừa cần với số lượng nhiều. Rất nhiều nguyên liệu yêu cầu nhà cung cấp vận chuyển từ nơi khác tới đây, hoàn toàn không đủ dùng, khi tới tay đã đưa toàn bộ vào sản xuất. Bây giờ muốn tìm một ít hàng tồn để gửi đi kiểm tra cũng khó…”
Khương Thu Mộc lo lắng đi tới đi lui trong phòng họp: “Cho nên rốt cuộc giờ phải làm thế nào đây? Chắc chắn có người giăng bẫy chuyện này, tổng giám đốc Tống của mọi người trong đồn cảnh sát càng lâu thì sẽ càng nguy hiểm đối với cậu ấy và cả công ty. Mau chóng nghĩ xem có cách nào đưa người ra ngoài trước được không rồi hẵng bàn tiếp?”
Mọi người lập tức im lặng.