Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 653


trước sau

CHƯƠNG 653

“Em đồng ý sẽ ở bên anh nhưng vẫn để chuyện như vậy xảy ra, là lỗi của em. Vũ Đình, xin lỗi, em không bào chữa cho chuyện trước đây, nhưng em thề, nếu như sau này Tưởng Tử Hàn lại quấy rầy em, em chắc chắn sẽ cầm vũ khí của pháp luật, cho dù phải kiện tới mức em tán gia bại sản, em cũng không do dự!”

Tống Hân Nghiên hít sâu một hơi, khàn giọng nói tiếp: “Tuy rằng trước đây đồng ý sẽ kết hôn với anh, nhưng thực ra trong lòng em vẫn luôn do dự, bởi vì em từng có một đoạn hôn nhân tuy ngắn ngủi nhưng lại rất đau thương. Đã trôi qua lâu như vậy rồi mà em vẫn không thể chữa lành được những vết thương đó. Nhưng giờ thì không sao rồi, em đã thực sự buông xuống. Đối với Tưởng Tử Hàn, cùng với mẹ anh ta người đã giết con em, trong lòng em chỉ có hận, không còn mong đợi gì khác.”

Cũng sẽ không còn sự khoan dung nào nữa.

Lần sau nếu anh dám làm gì cô, cô nhất định sẽ đấu với anh đến cùng.

Cho dù cá chết lưới rách cũng chẳng quan tâm!

Tống Hân Nghiên thấp giọng nói: “Không phải trước đây anh nói muốn kinh doanh mỹ phẩm sao? Em sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ anh. Dù không dám hứa với anh là sẽ đứng đầu trong ngành, nhưng tuyệt đối không kém hơn người khác quá nhiều… Vũ Đình, từ này về sau, em sẽ cố gắng hết sức, cố gắng để đáp lại tất cả lòng tốt và tình yêu mà anh bỏ ra.”

Sau khi nói ra những lời này, cuối cùng Tống Hân Nghiên cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cứ như vậy đi!

Từ nay về sau cứ cắt đứt hoàn toàn với quá khứ luôn đi!

Nếu như trước đây cô còn một chút kỳ vọng, một chút luyến tiếc về Tưởng Tử Hàn, nhưng ngay

từ giây phút anh ta kéo cô vào WC cưỡng ép cô, tất cả những tình cảm này đã chết hết rồi.

Từ nay cô chỉ còn hận thù và chán ghét anh thôi!

Lâm Tịnh Thi tức chết đến nơi rồi.

Bà ta chưa bao giờ thấy một người phụ nữ nào mặt dày tới như vậy.

Rõ ràng làm chuyện có lỗi với con trai bà ta, vậy mà giờ còn mặt dày tỏ tình một cách thâm tình như thế, mê hoặc con trai bà ta tới mụ mị cả đầu óc. Tải ápp Һоlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lâm Tịnh Thi nghiến răng, căm hận siết chặt nắm tay.

Còn Dạ Vũ Đình thì lại cảm động không thôi.

Bỏ ra nhiều như vậy, cuối cùng cũng bắt đầu nhận được chút đền đáp rồi.

Cho dù sự đền đáp này không phải thâm tình như thế, nhưng không sao hết.

Lòng chân thành sẽ vượt qua mọi khó khăn, cuối cùng anh ta cũng tới gần trái tim Tống Hân Nghiên hơn một chút rồi!

Dạ Vũ Đình nghiêng người, kích động ôm lấy Tống Hân Nghiên.

“Không trách em được, Hân Nghiên, em cũng là người bị hại, là anh vô dụng quá, không bảo vệ được em. Em yên tâm, anh nhất định sẽ cố gắng mau chóng khỏe lại. Từ nay về sau, anh sẽ không để em chịu bất kỳ uất ức nào nữa. Nếu làm việc ở bên ngoài không thoải mái thì cứ về đi, anh đã đăng ký công ty rồi, thiết bị đang được chuẩn bị, người cũng đang tuyển, sẽ sớm hoạt động thôi.”

Tuy rằng trong lòng đã quyết định sống thật tốt với Dạ Vũ Đình, nhưng nếu bảo thực sự coi như không có khúc mắc gì thì vẫn rất khó khăn.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện