Chương 954
Nhớ lại tối hôm qua sau khi anh ấy hôn mê, dù cho cô ta loay hoay bày ra đủ mọi tư thế thì anh ấy cũng không có phản ứng, trong lòng cảm thấy vô cùng tức giận và không cam lòng.
Tống Mỹ Như hừ lạnh một tiếng, dậm chân xoay trở về phòng bên cạnh do tự cô ta thuê.
Cứ chờ xem!
Lần này tuy cô ta không ngủ được với anh ấy nhưng mục đích cũng đã đạt được.
Xem thử Tống Hân Nghiên khi nhìn thấy những ảnh chụp đó còn dám tới dụ dỗ anh trai cô ta không!
Trong phòng.
Tống Dương Minh sau một hồi trút giận liền nhanh chóng bình tĩnh lại, xem xét uu nhược điểm của mọi chuyện từ đầu tới cuối.
Mặc dù không thể cứu vãn được, nhưng anh ấy cũng muốn giảm tổn thất tới mức tối đa!
Nghĩ vậy liền làm, anh ấy vội lấy điện thoại ra gọi cho Tống Hân Nghiên.
Vẫn tắt máy!
Trong lòng Tống Dương Minh vừa vui vừa buồn.
Vui chính là vì Tống Hân Nghiên không mở máy, điều này cũng có nghĩa rất có khả năng cô vẫn chưa thấy được những bức ảnh đó.
Buồn chỉ là trong giây khắc này, anh ấy thật sự muốn trốn tránh.
Ý chí sắc thép và tâm huyết được rèn luyện trong quân đội nhiều năm thế mà lại tan thành mây khói trong giây phút này.
Cúp điện thoại, anh ấy ngay lập tức chuyển qua gọi cho Khương Thu Mộc.
Khương Thu Mộc lại bắt máy rất nhanh: “Anh Dương Minh, cuối cùng anh cũng gọi lại cho em. Tối hôm qua khi em gọi lại cho anh, anh không nghe, còn tắt máy nữa. Tìm thấy Hân Nghiên rồi, chịu chút khổ, nhưng người vẫn ổn. Bây giờ đang ở bệnh viện đấy, bác sĩ nói theo
Biết Tống Dương Minh lo lắng, cô ấy nói ra toàn bộ tình hình.
Tống Dương Minh thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm nói: “Không sao là tốt.’
Do dự trong giây lát, anh ấy khàn giọng mở miệng nói: “Thu Mộc, có một việc tôi muốn nhờ cô giúp đỡ.”
Khương Thu Mộc nghe thấy từ Thu Mộc kia, lập tức ngây ngẩn cả người.
Con người Tống Dương Minh này, trầm tính lại cứng nhắc, nhìn có vẻ hiền hòa, nhưng nhiều lúc lại lộ ra vẻ xa cách.
Từ lúc quen biết đến giờ, anh ấy đa phần đều gọi cô là cô Khương, nhưng hôm nay…
Khương Thu Mộc vui mừng giống như trong lòng được rót mật: “Anh Dương Minh, anh nói đi. Chỉ cần em có thể làm được thì chắc chắn sẽ không từ chối.”
Tống Dương Minh im lặng hai giây, sau đó mới khó khăn mở lời: “Tối hôm qua tôi bị Tống Mỹ Như tính kế, cô ta gửi một số ảnh chụp không hay lắm vào điện thoại Hân Nghiên. Điện thoại em ấy vẫn luôn tắt máy, cô có thể nghĩ cách cầm điện thoại của em ấy xóa những bức ảnh đó trước khi bị em ấy nhìn được không?”
Giọng nói anh ấy vô cùng nặng nề, Khương Thu Mộc vừa nghe liền sững người.
Cô ấy vội vàng hỏi: “Anh Dương Minh, rốt cuộc chuyện là như thế nào? Tống Mỹ Như sao lại tính kế anh? Những ảnh chụp đó có ảnh hưởng đến anh sao?”