Mạc Chước không khỏi đỏ mặt khi nhớ tới lúc nãy đối phương còn xoa đầu và khen mình đáng yêu.Đây là lần đầu tiên có người thân thiết với hắn như vậy. Còn nói lần sau vào cung sẽ đi tìm mình nữa.“Mộc —— Cẩm.” Hắn không tự giác mà gọi tên đối phương, trên mặt khó được lộ ra một nụ cười nhẹ.Nhưng nếu người đó biết thân phận của mình chỉ là một hoàng tử không được sủng ái có còn để ý tới mình nữa không?Nghĩ vậy, đôi mắt hắn hiện lên một chút u ám.Hắn lắc lắc đầu rồi vừa cầm sách vừa ngồi xuống thềm đá.Chỉ là lúc lại hắn lại không có tâm trạng để nghiên cứu nội dung trong sách nữa.Còn bên kia, Mộc Cẩm nhìn thấy Mạc Chước ăn bánh, đáy mắt cậu xẹt qua ý cười.Cậu biết hắn sẽ cảnh giác, nếu chỉ tặng bánh cho hắn thì chắc chắn hắn sẽ nghĩ bị hạ độc.Không bằng mình ăn trước để đối phương không hoài nghi.Nhớ tới thân hình gầy yếu của hắn, cậu không nhịn được mà nhíu mày lại.Cậu không thể bỏ mặc nhìn hắn chịu khổ trong cung như vậy được.Đứa bé nhà mình, tự nhiên phải yêu, thương, nuôi trắng trẻo mập mạp mới được.Còn thái phó kia, làm thầy người khác mà lại hành xử như vậy, xem ra ông ta không hề thích hợp với vị trí này.Mộc Cẩm đã đọc qua cốt truyện của thế giới này thông qua tư liệu từ hệ thống 003.Vai chính của thế giới này là Lạc Ngọc Thư - con gái vợ lẽ của thừa tướng Lạc Nguyên Câu Tây Lăng quốc.Tuy chỉ là con vợ lẽ nhưng vì nàng là người Lạc Nguyên Câu yêu sinh ra. Cho nên từ nhỏ đến lớn còn được yêu thương hơn cả con vợ cả.Từ nhỏ hoạt bát hiếu động, sau khi trưởng thành còn thích giả trai đi dạo khắp nơi bởi vậy nên kết bạn với không ít người.Lạc Ngọc Thư xinh đẹp lại có nét quyến rũ, cái gọi là giả trai nhưng lại bị rất nhiều người nhận ra.Có ánh sáng của vai chính nên tất nhiên những thanh niên tài tuấn kia không một ai có thể chống đỡ được sức hút của nàng, sôi nổi quỳ gối dưới làn váy nàng.Chỉ tiếc nữ chính không quan tâm tới bọn họ. Tuy chỉ là con vợ lẽ nhưng lại kiêu ngạo chỉ muốn làm mẫu nghi thiên hạ. Vậy nên mục tiêu của nàng vẫn luôn là hậu cung của hoàng đế.Khi đó, Văn Đế đã sớm qua đời, Võ Đế kế vị Tây Lăng.Võ Đế không giống với Văn Đế, hắn xử lý mọi chuyện nhanh chóng dứt khoát, thủ đoạn tàn nhẫn.Những người có tội thường xuyên bị xử khổ hình nên hắn dần dần bị gọi là tàn bạo.Thậm chí dân gian có lời đồn Võ Đế là ma tinh giáng thế.Mỗi khi đêm trăng tròn đều phải hút máu người mới có thể ngăn ma tính trong cơ thể lại.Vậy nên mặc cho hậu cung Võ Đế vẫn luôn không có ai. Nhưng từ lúc một vị quan viên bị xử phạt vì nhắc tới chuyện này thì không có ai dám nói tới nữa.Nhưng nữ chính Lạc Ngọc Thư cũng là người to gan. Nhiều năm thuận lợi như vậy làm nàng cảm thấy sức hút của mình là không có giới hạn.Nàng nhận định rằng Võ Đế không rung động với bất cứ ai chỉ là vì