Kim ngắn chỉ vào số 3, lúc này vừa mới ba giờ chiều. Cửa sổ trong phòng mở ra, gió xuân lay động rèm cửa, ánh nắng tràn vào theo những khe hở trên cửa sổ, trải thành một lớp vàng mỏng trên sàn nhà.
Trong không khí tràn ngập hơi thở ấm áp dễ chịu.
Khương Từ tỉnh dậy sau giấc ngủ say, Lộc Hành Tuyết không ở bên cạnh cô, cô lười biếng lăn qua lăn lại, ghé đầu vào gối. Chiếc chăn bông bị tuột ra rất khó che giấu, hầu như có thể nhìn thấy đầy dấu hôn nhỏ vụn trên làn da trắng ngần
Cánh cửa phòng bị gió thổi hé mở một nửa, giọng nói của Lộc Hành Tuyết loáng thoáng vọng vào từ bên ngoài.
Khương Từ nghe xong một lát, lấy đồ ngủ mặc vào, tay chân nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Trong thư phòng, Lộc Hành Tuyết đang có một cuộc họp video, Khương Từ lặng lẽ thăm dò.
Khoé mắt của Lộc Hành Tuyết chú ý đến cái đầu ở ngoài cửa, khuôn mặt bình tĩnh trở nên nhu hoà, nghiêng thân đi, dùng hình môi hỏi: "Tỉnh?"
Nàng mặc áo hồng, ở trong cuộc họp đang giải thích về kế hoạch hạng mục cho quý sắp tới, đột nhiên mỉm cười.
Lộc Hành Tuyết liếc nhìn màn hình một cái, từ trên ghế dựa đi khỏi phạm vi ống kính: "Chờ một chút."
Nàng bước đến cạnh cửa, chiếc váy dài tôn lên một đường cong thân thể tuyệt mỹ. Nụ cười trên mặt vẫn chưa biến mất kể từ khi nhìn thấy Khương Từ: "Tìm tôi?"
Khương Từ lắc đầu: "Chỉ muốn nhìn chị."
Con ngươi của Khương Từ trong veo, đường nét thanh tú, vừa mới ngủ dậy hai má ửng đỏ, tóc xoã hỗn độn, cả người đều lộ ra một loại vẻ đẹp lười biếng mềm mại. Lộc Hành Tuyết giúp cô vuốt tóc:
"Đợi lát nữa sau khi kết thúc tôi sẽ đưa em ra ngoài ăn tối."
Khương Từ: "Được a."
Khương Từ xoay người trở về phòng, không đi được hai bước, Lộc Hành Tuyết đi theo cô ra ngoài, nắm lấy cổ tay cô kéo vào trong lòng:
"Hôn buổi chiều, bảo bối."
........
Khương Từ đắp mặt nạ chờ Lộc Hành Tuyết, Hoắc Trăn Trăn hưng phấn tìm cô:
"Cậu có theo dõi drama của Từ Lai không? Ngược rồi ngược rồi, đầu óc mình đang theo dõi đến choáng váng."
Khương Từ: "Drama gì?"
Hoắc Trăn Trăn trầm mặc ba giây: "Đừng nói với mình là cậu không biết."
Khương Từ: "Mình không có theo dõi.....Là drama gì xuất sắc đến như vậy?"
"Từ tối hôm qua đến giờ, cậu không có lên mạng à?" Hoắc Trăn Trăn hỏi với giọng khó tin, không đợi Khương Từ trả lời, nàng lại lầm bầm lầu bầu, vô cùng chết lặng nói: " À há, cậu không rảnh là do khi công tác xong liền vội vã bay trở về, cùng với Lộc Hành Tuyết ân ân ái ái. "
Khương Từ: "......"
Khương Từ "A nha" một tiếng: "...... Rốt cuộc là cái gì vậy, cậu nói đi."
Hoắc Trăn Trăn: "Từ Lai, mọi đều đoán rằng cô ấy được tư bản bao nuôi. Cậu vào nhìn hot search, có rất nhiều thông tin."
Khương Từ ẩn cuộc gọi, chuyển màn hình để xem.
Nguyên nhân của vụ việc là do một tay paparazzi đã tung một bức ảnh bí mật được chụp lại trong dịp Tết Nguyên Đán vừa qua, Từ Lai là người đã đội mũ và đeo khẩu trang, đang ôm một đứa trẻ đến bệnh viện để khám bác sĩ. Người ta nghi ngờ rằng Từ Lai đã mang thai và sinh con từ mấy năm trước.
Một hòn đá đã khuấy động cả mặt hồ. Từ Lai ra mắt trong một cuộc thi tuyển, nếu cô ấy đã sinh con trước khi tham gia cuộc thi tuyển, thì đây chắc chắn sẽ là một thần tượng không đủ tư cách bị truất quyền thi đấu. Những tập thể fan vừa đấu tranh cho Từ Lai trong trận chiến của " Tứ Quý" đã bị choáng váng, suy sụp, có chút kìm nén không được, không chờ làm sáng tỏ đã liền thoát phấn hồi dẫm.
Công ty quản lý của Từ Lai đã đưa ra công bố thanh minh vào lúc 9 giờ sáng nay. Thanh minh nói rằng đứa trẻ kia là em trai của Từ Lai. Công ty cũng công bố thêm một bức ảnh về cuộc sống của Từ Lai cùng với ba mẹ và đứa trẻ kia ở bên nhau, làm nổi bật lên một gia đình bốn người hoà thuận vui vẻ.
Thanh minh cuối cùng, một danh sách dài các tài khoản tạo ra tin đồn đã được chuẩn bị để khởi tố.
Các tay paparazzi tung tin cùng với các account marketing khác nhau theo gió lay động, lập tức bị fans hâm mộ của Từ Lai truy sát đuổi giết trên mạng, chướng khí chiến đấu mù mịt đến tận trưa, có một tài khoản mới đăng ký có tên "Là con tôi" đã ném ra rất nhiều ảnh chụp cùng Từ Lai. Bức ảnh thân mật ngày xưa kèm dòng chữ: "Xin hãy cho tôi một lý do để lén lút sinh con sau lưng tôi!"
Hai người trong ảnh nhìn không quá lớn, đặc biệt là Từ Lai, ngoại hình non nớt có khả năng vẫn còn là vị thành niên.
Đứa trẻ được công ty quản lý gọi là "em trai" và "Là con tôi" từ đâu nhảy ra, đường nét trên khuôn mặt gần như tạc ra cùng một khuôn.
Trên mạng được lấp đầy bởi sự yên tĩnh trước cơn bão tố. Trong lúc nhất thời, toàn bộ fans của trận chiến đều thổi phồng lên,
Không còn ai nhắc đến " Tứ Quý " nữa, mọi ánh mắt đều đổ dồn về Từ Lai, đang chờ cô ấy đích thân ra mặt để bác bỏ tin đồn, hoặc là thừa nhận nó.
"Cậu nhìn xem, rõ ràng trông giống nhau như đúc, đúng không?" Hoắc Trăn Trăn trao đổi cảm nghĩ cùng với Khương Từ.
Khương Từ đã từng tiếp xúc với Từ Lai, ấn tượng đối với cô ấy cũng không xấu, mắt thấy cô ấy lại một lần nữa dính vào sóng gió, Khương Từ cũng không thể làm kiểu ăn dưa bở như Hoắc Trăn Trăn được.
Sau khi gỡ bỏ mặt nạ giấy, Khương Từ hỏi Hoắc Trăn Trăn:
"... Lúc trước cậu nói quê của Từ Lai là ở thành phố Z?"
Hoắc Trăn Trăn: "Đúng rồi.....Nếu cô ấy thừa nhận đứa trẻ này là của cô ấy, trời ơi, đây chính là vi phạm hợp đồng phát ngôn rồi! Trong quá trình phát ngôn, lại tuông ra loại chuyện sinh con khi còn ở tuổi thành niên, " Tứ Quý " chắc chắn sẽ kiện cô ấy và huỷ bỏ hợp đồng... Không biết " Tứ Quý" còn sẽ làm ra cái quái quỷ gì nữa, hot thế này mà không có ai đứng sau thúc đẩy mới là lạ đấy! Có lẽ tiền đồ của Từ Lai sẽ bị hủy hoại..."
Khương Từ nghĩ đến Ôn Niệm, cũng không muốn lại nghĩ thêm.
Những gì mà cô hiểu biết, có thể chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
......
"Bây giờ?" Lộc Hành Tuyết kết thúc cuộc họp, vừa nghe điện thoại, vừa đến tìm Khương Từ.
"Được....... A Từ cũng đi theo?"
Khương Từ đang tô son môi, sau khi nghe lời này nhìn sang, đưa mắt hỏi Lộc Hành Tuyết.
Sau khi cúp điện thoại ở đầu dây bên kia, Lộc Hành Tuyết nói với Khương Từ:
"Dì Uân gọi đến, ông nội kêu chúng ta đi qua đó một chuyến."
" Dì Uân không nói là chuyện gì sao?" Khương Từ hỏi Lộc Hành Tuyết.
Lộc Hành Tuyết: "Không có. Có thể không tiện nói, ấp a ấp úng."
Khương Từ: "Ồ, vậy chúng ta đi thôi."
Lộc Hành Tuyết nghiêng đầu qua, ánh mắt rơi vào đôi môi đỏ mềm mại no đủ, giống như quả anh đào chín mọng.
Lộc Hành Tuyết: "Màu sắc này rất