Hắc Mộc Thần khẽ nắm chặt bàn tay hơi lạnh của Ngải Tịch. Anh đưa lên môi rồi hôn nhẹ vào từng ngón tay mềm mại của cô. Người con gái anh yêu nhất đang vô lực mà nằm đây, vì vậy người đã khiến cô ra nông nổi này nhất định phải trả giá..
Hồi ức của anh quay về hai tiếng trước.
Sau khi rời khỏi bệnh viện Hắc Mộc Thần liền đến một căn nhà gỗ ở gần biển. Căn nhà này khá đơn sơ, các nội thất trong nhà đã hư hỏng nhiều, cho thấy rằng đã không còn ai ở nơi này nữa.
Vừa bước vào phòng Hắc Mộc Thần đã nghe tiếng gào thét kinh khủng của Mạn Kì Sa. Cô ta nằm trên giường mà ướt đẫm mồ hôi, quần áo bị xé rách không thương tiếc. Mái tóc dính chặt vào gương mặt xấu xí ấy.
Tổng cộng có mười người đang vô cùng hả hê mà trêu đùa thể xác cô ta. Có một kẻ sau khi thấy anh đến thì vội hành lễ, nét mặt sau cơn dâm loàng mà hơi mất tự nhiên.
Hắc Mộc Thần nhếch môi lạnh lùng rồi lấy chiếc ghế ngồi xuống, thong thả cầm điếu thuốc kẹp giữa hai đầu ngón tay hít một hơi, đôi chân dài tao nhã vắt chéo. Giọng nói âm lạnh vang lên: " Tiếp tục đi! ".
Bọn họ nghe vậy thì vui mừng không để ý đến anh nữa mà càng vui sướng chơi đùa Mạn Kì Sa. Tuy gương mặt cô ta xấu xí nhưng vẫn còn là xử nữ, điều đấy khiến mấy người bọn họ không ngừng thỏa mãn rồi chà đạp cô ta dưới thân mình.
Hắc Mộc Thần nghe tiếng rên rỉ của cô ta và màn cấm trẻ em trước mặt này thì không hề có biểu hiện nào, gương mặt vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.
Làn sương khói mờ mờ ảo ảo từ điếu thuốc Hắc Mộc Thần nhả ra bay qua trong không khí rồi biến mất.
Lúc đầu Mạn Kì Sa vừa mới bị bọn chúng cùng nhau lôi lên giường thì gào thét cầu xin nhưng trong mười người ấy chẳng ai để ý đến, bọn họ cứ việc chạm bàn tay vào từng tấc thịt trên người cô ta, nhào nặn bầu ngực đầy đủ hình dáng. Sau một hồi không còn sức lực nữa cô ta bắt đầu vô lực mà để bọn chúng làm nhục. Đến khi nhìn thấy Hắc Mộc Thần đến nơi, anh không hề nói giúp cô ta một lời mà vẫn thong thả ngồi đấy hút thuốc, xem cảnh cô ta bị nhục mạ thế nào, trên môi anh còn nở nụ cười khinh bỉ lạnh lẽo như vậy càng khiến Mạn Kì Sa thêm chua chát trong lòng. Cứ như vậy cô ta rên rỉ càng nhiều hơn, tiếng cười mỉa mai cuộc đời chính mình càng lớn hơn khiến tinh thần mười người chạm vào cô ta đều sung sướng mà không ngừng hành hạ.
Sau một lát, gần như mười người đó đã phát tiết trên người Mạn Kì Sa hết thì nhanh chóng mặc đồ vào, trước khi đi còn bóp ngực cô ta mạnh một cái rồi thủ thỉ dâm đãng: " Cô gái à, em ngon lắm đấy! Khi nào bọn anh buồn chán sẽ đến tìm em chơi đùa tiếp! ". Rồi bọn họ cười ha hả bước ra ngoài, chạm mặt Hắc Mộc Thần chỉ gật đầu kính trọng rồi nhanh chóng rời đi.
Cả căn nhà này chỉ còn hai người nhưng bộ dạng trái ngược nhau một trời một vực.
Hắc Mộc Thần ăn mặc chỉnh tề ngồi trên chiếc ghế, phong thái sang trọng uy nghi. Anh tao nhã hút thuốc đã ba điếu sau khi chứng kiến cảnh cưỡng hiếp như vậy.
Ngược lại, Mạn Kì Sa nằm thê thảm trên giường, cả người trần trụi không chút sức lực nào. Mãi đến khi một lúc cô ta mới gắng gượng mặc đồ vào trước mặt Hắc Mộc Thần. Sau đó, cô ta ngồi thụp xuống chiếc giường. Dùng đôi mắt căm hận nhìn Hắc Mộc Thần. Anh chỉ nhếch mép tà ác với cái nhìn của Mạn Kì Sa rồi thong thả đáp: " Nhìn tôi như vậy làm gì? Hận tôi lắm à? ".
Mạn Kì Sa khóc không ra nước mắt, nghe anh nói vậy bỗng bật cười điên dại.
" Tôi chưa bao giờ hận anh Hắc Mộc Thần! Anh biết không? Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ đi đến ngày hôm nay! Một tiểu thư cao quý của Mạn gia như Mạn Kì Sa tôi nay lại bị cả đám người đàn ông lăng nhục! Còn người gây ra việc đó lại chính là người tôi yêu nhất. Từ đầu tôi đã sai rồi, tôi sai khi