Anna nhìn thấy Thiệu Huy đỗ xe trước mặt mình cũng không thắc mắc vì sao cô chưa gọi mà anh có thể căn chỉnh thời gian đến đón như vậy.
Có lẽ Anna đã biết Thiệu Huy đã xuất hiện ở đây từ sớm.
Thiệu Huy mở cửa xe cho Anna, đặt tay ở trước trán cô tránh cho cô va phải cửa xe, cậu giúp cô thắt dây an toàn, biểu hiện không hề khác gì với bình thường, thật sự là một người bạn trai 100 điểm.
Có câu nói thế này, người tốt quá thường không thuộc về mình, trước đây Anna không bây giờ thì cô tin rồi.
Hoàng Thiệu Huy đặt trước một phòng khách sạn có thể quan sát được toàn cảnh thành phố về đêm, hai người cùng nhau ăn tối trò chuyện không hề quan tâm đến thời gian đã trôi qua bao lâu.
Anna nằm trong vòng tay của cậu, khóe mắt bất chợt đỏ lên nói:
“Nếu thời gian có thể dừng lại ở đây thì thật tốt.”
“Anh cũng muốn có thể ở bên em thật lâu.” - Thiệu Huy cúi đầu xuống hôn lên môi Anna.
Chương 221: Chồng cô đã đến đây
“Anh cũng muốn có thể ở bên em thật lâu.” - Thiệu Huy cúi đầu xuống hôn lên môi Anna.
Bỗng nhiên cậu cảm nhận được một giọt nước đang lăn từ má cô sang má mình.
Thiệu Huy rời khỏi môi Anna, lùi về sau, cậu vội vàng lau đi giọt nước mắt trên mặt Anna.
“Em làm sao vậy?”
“Đến lúc chúng ta thẳng thắn với nhau rồi, anh quen biết Khả Hân phải không?”
Không một tín hiệu báo trước, câu hỏi như sấm sét cứ như vậy giáng xuống đầu Thiệu Huy.
“Anh tiếp cận em là vì muốn biết thông tin về Khả Hân, em nói đúng chứ?”
Thiệu Huy chỉ biết lặng người ngồi nghe Anna nói, từng lớp sự thật mà cậu cố gắng che đậy cứ vậy bị Anna bóc tách ra.
“Anh muốn thông qua em nhắn nhủ gì với Khả Hân thì cứ nói, em cũng hy vọng cô ấy và con gái có thể đoàn tụ với gia đình thật sự của mình.
Đây cũng là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau, em không đứng về phía ai cả và cũng sẽ không dính líu đến chuyện này nữa.”
Chương 221: Chồng cô đã đến đây
“Anh muốn thông qua em nhắn nhủ gì với Khả Hân thì cứ nói, em cũng hy vọng cô ấy và con gái có thể đoàn tụ với gia đình thật sự của mình.
Đây cũng là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau, em không đứng về phía ai cả và cũng sẽ không dính líu đến chuyện này nữa.”
“Anna…” - Thiệu Huy đưa tay ra muốn ôm lấy cô nhưng cuối cùng lại buông xuôi, ngay từ đầu cậu đã biết Anna là người mạnh mẽ kiên quyết ra sao, một khi cô đã quyết định thì cậu không thể thay đổi.
“Em nói với Khả Hân rằng Vĩ Phong đã đến đây rồi, Vĩ Phong vẫn luôn mong chờ ngày được đoàn tụ cùng hai mẹ con họ.”
“Được.” - Anna đứng dậy cấm lấy túi xách của mình chuẩn bị rời khỏi phòng.
“Ít nhất hãy để anh đưa em về.”
“Anh biết nơi đó anh không thể vào mà.” - Anna cười khổ nói.
Thiệu Huy nhìn theo Anna cho đến khi cánh cửa phòng đóng lại, người lừa dối trước là cậu, người chơi đùa tình cảm trước cũng là cậu vậy nên người bị vứt bỏ cũng là cậu.
Anna về đến biệt thự cũng đã nửa đêm, cô thấy David vẫn đang ngồi ở phòng khách, có lẽ là đang đợi cô.
Chương 221: Chồng cô đã đến đây
Anna về đến biệt thự cũng đã nửa đêm, cô thấy David vẫn đang ngồi ở phòng khách, có lẽ là đang đợi cô.
“Lần nào anh đợi tôi về cũng không phải chuyện vui.”
David nhún vui, anh cũng không biết phản bác như nào, đúng là lần nào cũng không phải chuyện tốt.
David nhìn biểu cảm của Anna cũng đoán được vừa xảy ra chuyện gì, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh mình:
“Trò chuyện chút đi.”
Anna ngồi xuống, lời còn chưa nói nước mắt đã tuôn ra, tất cả sự bình thản và dứt khoát mà Thiệu Huy thấy chỉ là cô cố diễn mà thôi.
Để nói lời chia tay đó với cậu trái tim của cô giống như vỡ vụn vậy.
“Muốn khóc thì cứ khóc đi, lúc này chỉ có tôi mà thôi.” - David choàng tay qua vỗ vỗ vai Anna.
Anna giống như người đuối nước vớ được một chiếc phao, cô gục đầu với vai David khóc nấc lên.
David cũng chưa bao giờ trải qua trường hợp này, ngoài ngồi yên để cô tựa vào ra thì cũng không biết nói gì.
Chương 221: Chồng cô đã đến đây
Anna ngồi xuống, lời còn chưa nói nước mắt đã tuôn ra, tất cả sự bình thản và dứt khoát mà Thiệu Huy thấy chỉ là cô cố diễn mà thôi.
Để nói lời chia tay đó với cậu trái tim của cô giống như vỡ vụn vậy.
“Muốn khóc thì cứ khóc đi, lúc này chỉ có tôi mà thôi.” - David choàng tay qua vỗ vỗ vai Anna.
Anna giống như người đuối nước vớ được một chiếc phao, cô gục đầu với vai David khóc nấc lên.
David cũng chưa bao giờ trải qua trường hợp này, ngoài ngồi yên để cô tựa vào ra thì cũng không biết nói gì.
“Hức… tại sao lại đối xử với tôi như vậy… hức… khó khăn lắm tôi mới yêu một người như vậy.”
“Cô muốn chửi tôi trút giận cũng được, nếu không phải cô xui xẻo làm y tá cho tôi thì cũng không bị kéo vào chuyện này.” - David thật sự thấy áy náy.
Anna ngẩng đầu vậy, hai mắt trừng lớn lườm David:
“Hôm nay anh biết nói chuyện tử tế rồi à? Anh cũng biết tất cả