Cố Tiểu Khả tụt xuống khỏi người anh, cô đưa tay lên che miệng.
“Vương tổng, anh quá nặng rồi!”
Trình Vương khẽ nhún vai.
“74kg, 1m85.”
Cô ngắn tũn mặt lại rồi nhìn chính bản thân mình.
Không phải là Trình Vương nặng kí, mà là do cô quá nhỏ người, anh cân đối và rắn chắc bao nhiêu thì cô ngược lại bấy nhiêu.
Cố Tiểu Khả cô vậy mà thấp hơn anh tới hai mấy centimet.
“Em thấy anh thích hợp sống ở thế giới người khổng lồ, hứ!” Cố Tiểu Khả phụng phịu hai má mochi rồi đi trước anh, đôi chân đi giày trắng cùng chiếc váy tinh khiết phấp phới.
Đúng là kẻ trong cuộc tình không biết mình si mê.
Cô và Trình Vương hẹn hò với nhau thế nào mà cô dường như không để ý đến thời gian, năm nay là năm cuối đại học rồi, hiện tại trong đầu của cô vẫn không có hướng đi tương lai nào đặc biệt.
Nên làm một nhân viên kinh doanh? Hay là mở một cửa hàng nhỏ buôn bán vặt vãnh?
Cố Tiểu Khả lắc đầu lia lịa.
Nguy rồi! Cô lười đến nỗi chỉ nghĩ đến việc nằm ở nhà cũng có tiền tiêu.
“Học được những gì rồi?”
Đang ngồi lật giở những trang giấy chi chít chữ ở một góc ghế đá sân trường, Cố Tiểu Khả bị giọng nói và cái vỗ vai của Á Lệ làm cho giật mình quay lại.
“Á Lệ, mình không thuộc một chữ nào cả.”
Á Lệ thở dài vòng ra phía trước, ngồi xuống ghế rồi đặt tay lên đùi cô nhẹ nhàng.
“Tiểu khả ái nhà tôi ơi, có năm nào cậu học thuộc gì đâu.
Vậy mà trong lớp vẫn có bao nhiêu người dùng đủ mọi cách để nhắc nhở cậu, năm nay cũng vậy nên không cần phải lo!”
Nghe vậy Cố Tiểu Khả an tâm phần nào, cũng là vì cô được bạn bè ưu ái, nếu không từ năm đầu đại học Quản Trị Kinh Doanh cô đã bị trượt chân từ vòng gửi xe.
“Với một người không có kinh nghiệm như mình, mình nên làm nghề gì sau khi ra trường đây? Á Lệ, cậu giỏi giang như vậy, đúng thật là ghen tị.” Cố Tiểu Khả vẹo eo của Á Lệ một cái, xong mặt lại không có gì tỏ ra ghen tức, thay vào đó là sự ngưỡng mộ.
Hai người chơi thân với nhau, chắc chắn sẽ có một người giỏi và một người ngốc, cô chính là người ngốc trong truyền thuyết!
Á Lệ đưa tay che miệng cười hihi haha.
“Tiểu Khả, cậu xem xem, cậu và anh Trình đó quen nhau một năm rồi, vừa hay cậu sắp tốt nghiệp, hay là…”
Cô vội đưa tay lên xua xua phản bác.
“Mình sẽ không nhờ anh ấy tìm việc đâu!” Mặc dù cô biết Trình Vương là một chủ tịch công ty nào đó, nhưng cô không muốn dựa vào mối quan hệ mà đi lên một cách mờ ám từ con đường sự nghiệp.
Cô bạn thân của cô nheo mày rồi cốc vào đầu cô một cái.
“Ai nói vậy chứ, cậu và anh ta quen nhau lâu như vậy rồi, sao không kết hôn đi?”
“Hả?” Theo phản xạ Cố Tiểu Khả làm rơi luôn xấp giấy