Cố Tiểu Khả không phủ nhận tim cô đập nhanh hơn, thần sắc của Trình Vương rất tốt, xem ra anh không nói dối, cô cũng tin anh.
Chợt nhận ra mình đang nửa vời không che thân thể, Cố Tiểu Khả kéo chăn lên cao hơn để bao trọn lấy thân thể mình, cô ngượng ngùng cúi đầu không nhìn anh, tuy không nhìn anh nhưng cô có thể cảm nhận được Trình Vương đang cười.
Có gì mà cười chứ.
“Tiểu Khả, em thật đáng yêu.” Anh thu tay về gác dưới đầu mình, mắt hơi nhắm lại, đôi mày đen của anh rõ nét càng tôn lên vẻ đẹp rạng ngời của một mỹ nam khi thức giấc.
Cố Tiểu Khả nóng mặt, cô không trả lời mà trực tiếp xoay lưng đi, muốn xuống khỏi giường để vào phòng tắm nhân lúc anh đang nhắm mắt, nào ngờ chân chạm đất, vừa đứng dậy cô đã giật mình đến điếng người.
Đau!
Bên dưới cô đau nhức, chỉ cần có sự cọ sát giữa hai chân liền muốn chết đi sống lại.
Thì ra khi làm ‘cái đó’ lại đau đến vậy.
Cô thầm cảm phục những diễn viên đóng ‘phim heo’.
Cắn chặt răng chịu đau nhức, cô than thầm trong lòng, cô không nhớ rõ đêm qua đã làm bao lâu, nhưng cô vẫn nhớ Trình Vương đã bộc lộ bản năng của đàn ông như một mãnh thú, cô càng không nhớ rõ ‘cái đó’ của anh nó ra sao, là vì lần đầu tiên nên cô đau đớn, hay cũng vì một phần ‘cái đó’ của anh thật quá lớn so với trí tưởng tượng của cô?
Nhấc chân lên, Cố Tiểu Khả bước một bước đã tủi thân đến rớm nước mắt, cô chưa từng trải qua nỗi đau xác thịt nào lớn như này, quả nhiên không chịu được.
Cả người cô cứ thế đổ về phía sau.
“Cẩn thận.” Trình Vương từ lúc nào đã ở phía sau Cố Tiểu Khả, anh đưa tay đỡ lấy cô vào lòng, giọng nói ân cần của anh tỏa ra ngay bên cạnh tai cô.
Cố Tiểu Khả rốt cuộc không chịu được mà ngẩng đầu lên, đôi mắt long lanh tựa sương mai nhìn anh.
“Em không đi được.”
Trình Vương bất giác nóng mặt, mới ngủ dậy đã nhìn thấy gương mặt này của cô, cô chính là vũ khí giết người không dao đối với anh.
Biết mình hôm qua có chút mãnh liệt, cô dù sao cũng là lần đầu, không chịu được lực khỏe khoắn của anh cũng đúng, Cố Tiểu Khả nhỏ nhắn như vậy, anh lại vì giây phút thăng hoa mà quên đi.
Trình Vương túm gọn tóc Cố Tiểu Khả ra phía sau giúp cô bớt nóng nực, nhất thời hôn phía sau gáy cô một cái.
“Anh giúp em.”
Cố Tiểu Khả đông cứng lại, cô không dám quay đầu về phía sau, Trình Vương nói vậy cô còn chưa hiểu hết lý lẽ ẩn sâu.
Hóa ra anh mặc quần lại tử tế rồi vòng ra phía trước cô, biết cô xấu hổ và ngượng ngùng liền quấn chăn lấy thân cô rồi mới bế cô vào phòng tắm.
Anh đặt cô xuống bên cạnh bồn nước rồi hơi cong mệng.
“Anh bên ngoài đợi em.”
Không biết nói gì ngoài gật đầu, đợi khi Trình Vương ra ngoài Cố Tiểu Khả mới với tay chốt lấy cửa phòng tắm như một sự cảnh giác thừa thãi, chốt cửa xong cô mới thở phào nhẹ nhõm