Cố Tiểu Khả thẫn thờ nhìn điện thoại trong tay, mẹ cô đã tắt điện thoại rồi, bà không để cô nói một lời cuối sao, rằng cô đã có bạn trai!
Về đến nhà, Cố Tiểu Khả bận rộn xách túi to túi nhỏ vào bên trong.
Việc đâu vào đấy cô liền nằm phịch xuống giường, mở mắt nhìn trần nhà.
Cái tên Hạo Hiên đó, từ trên trời rơi xuống ư? Mọi chuyện xung quanh cô luôn diễn ra rất tốt đẹp, anh ta lại từ nước ngoài trở về nói tìm tình đầu.
“A! Tức chết!” Vùng vằng ngồi bật dậy, Cố Tiểu Khả thổi phù phù muốn nguôi giận mà không làm được.
Cô không hay giữ nỗi lòng, lập tức gọi điện cho Á Lệ.
“Vừa mới rời xa mình chưa lâu đã nhớ, hay là mua chia sẻ chút ‘đồ’ tốt mà bạn trai mua cho mình đây?” Á Lệ nói bằng giọng mỉa mai, trêu đùa Cố Tiểu Khả như một thói quen.
Cố Tiểu Khả đứng dậy, đi lòng vòng quanh nhà, bộ mặt tối sầm.
“Á Lệ, mình phải làm sao đây?”
Điệu bộ phức tạp của Cố Tiểu Khả nhanh chóng thu hút sự chú ý của Á Lệ, cô hỏi lý do, từ đầu đến cuối nghe từng câu từng chữ từ Cố Tiểu Khả, bỏ không sót một chi tiết nhỏ.
Nghe xong cô lại thở phào nhẹ nhõm, ôm lấy chiếc gối rồi chùm chăn, nói vào điện thoại.
“Tiểu Khả, vậy chẳng phải cậu nói với mẹ rằng cậu có Trình tổng rồi là được sao?”
“Mọi chuyện không đơn giản như vậy, mẹ mình có vẻ rất thích anh ta.
Hơn nữa cậu nghĩ xem...!Trình Vương dù có giàu có thì anh ấy cũng không thể giàu bằng Chương Hạo Hiên đúng không? Anh ta là con cháu của người có quyền thế, lại là giám đốc của tập đoàn lớn nào đó.
Mẹ mình mới nghe đã rất thích, nếu nói Trình Vương là bạn trai kiểu gì bà ấy cũng nảy ra sự so sánh, mình không muốn lôi Trình Vương vào vấn đề lần này, chỉ sợ anh ấy buồn…”
Á Lệ nhíu mày, quả thật Cố Tiểu Khả nói rất đúng, hiếm khi thấy Cố Tiểu Khả suy luận chính xác như vậy.
Nhưng xét về độ giàu có chẳng phải Trình Vương vẫn là một bí mật sao? Anh ấy không giống như thua thiệt bất kỳ ai.
“Cậu định giải quyết như thế nào?”
Cố Tiểu Khả đưa tay lên cắn cắn vẻ sốt ruột, nghĩ thông mới trả lời, câu trả lời không quá chắc chắn.
“Mình định cuối tuần này về quê một chuyến.”
Á Lệ lật chăn ngồi dậy.
“Cậu điên ư? Tiểu Khả, cậu không thể cưới anh ta.”
“Mình đâu có nói cưới anh ta, mình chỉ đơn giản là muốn gặp riêng anh ta để từ chối chuyện này.
Hy vọng anh ta hiểu ra vấn đề và không làm khó mình.”
Đối diện với một cố nhân xưa cũ, tuy dễ, mà lại khó.
Mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nếu như anh ta không nói với mẹ cho rằng thích cô.
Cuối tuần, Cố Tiểu Khả đặt một vé tàu lửa, gấp gọn vào bộ quần áo vào chiếc vali nhỏ.
Lần này về quê chỉ