Cố Tiểu Khả như một con mèo ngoan biết nghe lời, cô vuốt ve dọc thẳng nó theo lời anh chỉ bảo.
Chỗ đó cô cảm nhận được càng vuốt lại càng lớn, thứ to lớn nóng bỏng ấy vậy mà có thể đâm xuyên cô biết bao nhiêu lần.
Bàn tay nhỏ bé của cô cứ vuốt mãi, vuốt mãi, đến khi cô có chút hứng thú thấy anh ngẩng mặt lên trần nhà nhắm mắt lại, tuy ánh sáng trong phòng không đủ nhưng cô biết anh đang thích thú...mặt anh cũng đã đỏ đến gợi cảm rồi.
Chợt bàn tay anh chộp xuống, ngăn tay cô vuốt ve nó.
Anh hơi híp mắt thở gấp nhìn cô.
"Bảo bối, em còn vuốt ve nó nữa thì không còn thú vị."
"Ư?" Cô không hiểu chuyện, mặt có chút khó khăn.
Tại sao không còn thú vị chứ!
Anh bỗng nằm xuống bên cạnh cô, một tay vòng qua cổ cô, tay còn lại nghiêng người cô sang một bên để lưng cô có thể cảm nhận được bờ ngực cùng cơ bụng săn chắc của anh.
"Em..." Cố Tiểu Khả khẽ cất tiếng.
Lần này lại là trò mới của Trình Vương?
"Ngoan, chiều anh!" Trình Vương khàn đặc giọng, anh không muốn kìm chế.
Nhớ đến lời hứa đêm qua của mình, Cố Tiểu Khả lặng thinh.
Đáng ghét, ai bảo cô tự tiện hứa rằng sẽ chiều anh sau khi trở về chứ!
Hai mắt Cố Tiểu Khả bất chợt mở to, môi hơi mím lại.
Thấy rồi...cô cảm nhận thấy thứ đó đang cọ sát bên dưới cô từ phía sau.
"Vương...ư...." Cô ngại ngùng hơi quay đầu lại thì bất ngờ bị nụ hôn của Trình Vương chặn họng, anh hôn cô, tay kia vòng ra phía trước bóp nắn hai cái bánh bao mềm mại, bên dưới không ngừng mơn trớn trước *** *****.
Nơi đó của cô như đã sẵn sàng, bạch mật ra nhiều bám lấy vật nóng hung hăng của anh.
Trình Vương một hơi đẩy mạnh thân dưới mình khiến Cố Tiểu Khả không kịp chuẩn bị tâm lý rên rỉ yếu ớt trong miệng anh, lưỡi hai người vẫn cuốn lấy nhau, trao nhau những tinh túy tình yêu ngọt ngào nhất.
Trình Vương tách nụ hôn từ môi cô dùng ngón tay thay thế, miệng cô ấm nóng tiếp nhận ngón tay anh khiến anh mê đắm mà hôn lấy cổ cô, vai cô.
"A...a, Vương, sâu quá..." Cố Tiểu Khả mê muội nói nhỏ.
Trong phòng chỉ còn lại tiếng thở gấp của đàn ông, tiếng rên la khi nhỏ khi to của phụ nữ, tiếp theo là những tiếng va chạm cơ thể suy đồi.
Thắt chặt chiếc eo nhỏ của Cố Tiểu Khả, thân dưới Trình Vương luận động ngày một nhanh, từng nhịp đưa vào bên trong nơi chặt chẽ hút người kia sâu nhất có thể, anh vậy mà càng nghe cô phát ra âm thanh dâm đãng đó lại càng thích thú.
"Vương, em mệt..." Cố Tiểu Khả lăn dài mồ hôi từ thái dương xuống.
Đã qua bao lâu rồi chứ...anh ấy vẫn chưa thỏa mãn.
"Anh muốn yêu em...hết đêm nay, ha..." Trình Vương không có ý định buông tha cho cô, nhìn cô vặn vẹo cơ thể anh nhếch khóe môi, kéo cả người cô