Dương ngồi xuống bàn ăn chờ Nam về.
* ở quán cà phê cả bọn cùng chúc mừng Nam vì đã đạt được thủ khoa trong kỳ thi tuyển vào nhạc viện âm nhạc thành phố Hồ Chí Minh.
Chúc mừng mày nha tụi này cũng không ngờ mày thủ khoa luôn đấy. Ghê thật, mày có bí quyết gì không,chỉ tụi tao biết với.
- Nam: Không có gì,chỉ vì tao có lá bùa hộ mệnh vào lúc quan trọng thôi
- Tùng Maru: bùa gì mày chỉ tao mua với.
-Nam : Tụi mày tào lao quá, bùa này tụi mày có tiền cũng không mua được đâu.
- K. O: Tụi mày hôm nay đi tăng hai không? Nhậu chúc mừng Nam chứ.
-Nam: Thôi tao không đi đâu, đô tao yếu lắm,tao về trước
- Lục Huy: tiệc chúc mừng mày mà mày không đi thì tụi tao đi làm gì
- Tùng: Mà nghe nói bé Dương về quê rồi, mày về nhà cũng đâu có gì làm đâu, về lam gì. Sao không đi với tụi tao
-Nam: hai tháng nay tao mất liên lạc với em ấy. Hôm nay tao liên lạc được với em ấy rồi. Tranh thủ về nhà nói chuyện điện thoại với em ấy chứ lỡ mất liên lạc nữa thì sao mày. Tụi mày đi chơi vui vẻ.
" về tới nhà Nam bước vào nhà
Cửa chưa mở khóa, sao lại đẩy vào được.
-Nam: không lẽ em về rồi sao, chỉ có em ấy mới có chìa khóa nhà mình.
* Nam đẩy cửa chạy thật nhanh vào nhà
- Nam: Là em thật sao?
(Vì mới đi xe tới lúc chiều thì đã, đi siêu thị mua đồ, về lo bữa tối thịnh soạn cho tôi nên người đã thấm mệt và ngủ thiếp đi)
Nam: Em về lúc nào sao về không gọi cho anh đến đón. Sao không gọi điện cho anh, anh về phụ em nấu ăn. Em làm tất cả chuẩn bị cho anh sao?
"Nam Tiến lại gần sát bên nhìn Dương ngủ mà hạnh phúc ngập tràn"
- Nam: Em dạo này gầy quá" da xanh xao. Chắc do ở dưới đó vừa lo tang lễ cho ngọai, vừa phải chăm sóc mẹ nên em kiệt sức rồi đúng không? Vậy mà còn vì anh mà làm một bữa cơm chúc mừng này nữa chắc là em cũng đuối quá rồi. Chà nhiều món thế