Editor: Ê Đê Ban Mê
Reup: Mèo Tai Cụp
Dụ Dao xưa nay chưa từng nói với người khác về những chuyện cô đã trải qua, càng không nghĩ tới có một ngày cô sẽ hưởng thụ việc vùi trong ngực người nào đó, dùng thái độ gần như không muốn xa rời để thẳng thắn bộc lộ bản thân với người đó.
Đây là lần đầu tiên.
Cô cam tâm tình nguyện dung hòa cuộc đời với Nặc Nặc, buộc vào nhau, tuyệt đối không phải xem anh là tên đáng thương với tình cảm và tâm trí không toàn vẹn, càng không phải chỉ theo đuổi đối tượng thân mật để vui vẻ về mặt giác quan.
Nặc Nặc là người yêu chân chính của cô, cô đối với anh không có bất kỳ sự đề phòng và dè dặt nào.
Chỉ cần đã nhận định thì anh chính là quãng đời còn lại của cô.
Cô không có cách nào nghe ngóng chuyện trước đây của Nặc Nặc, vậy thì cô kể cho anh nghe về từng đoạn đường đã qua của mình.
“Không phải… thần linh.”
Nặc Nặc bỗng thì thầm nỉ non một câu, rất nhẹ, bị âm thanh của phim bao phủ.
Dụ Dao không nghe thấy.
Cô nằm nhoài trong ngực Nặc Nặc, tiếng mạch đập của anh nhảy lên và sấm chớp vang rền mơ hồ trong TV ở sau lưng hòa vào nhau, khiến cô hoảng hốt trong vài giây, không đếm hết được bản thân mình rốt cuộc đã có mấy lần được anh dùng thân thể đệm ở dưới như thế này, núi đao biển lửa, cứng rắn vô đối.
Dụ Dao không nhịn được mà ôm anh chặt thêm một chút, bắt đầu hiểu được vì sao Nặc Nặc lại thích tiếp xúc da thịt như vậy, dán vào cũng không đủ.
Giống như bây giờ không bị quấy rầy chút nào, trong phòng kín chỉ có hai người tùy ý thân mật, quả thật là an tâm lại kiều diễm đến mức bay lên, cô mới nếm thử một chút mùi vị liền bắt đầu tham lam đắm chìm, một chút căng thẳng của lúc đầu hoàn toàn mất đi, càng ôm càng cảm thấy là mỹ vị nhân gian.
Bạn trai của cô thật sự không gì sánh được, ngoan ngoãn ngọt ngào muốn chết, khiến cảm giác an toàn của cô nổ mạnh, vừa đơn thuần vừa khát vọng, bướng bỉnh lên còn khiến người ta đau lòng, cho dù thân hình cao một mét tám mươi lăm có thể che chắn cô hoàn toàn, lúc hôn thì tính xâm lược mạnh hơn nhưng trêи bản chất cũng là tên đáng yêu cần cô ôm ấp cưng chiều.
Nhưng cũng là trong đêm nay cô mới ý thức được, Nặc Nặc vô tình đã đứng ở một vị trí hèn mọn, xem mình trở thành người yêu bí mật không thể được cô thừa nhận.
Sự thật không phải như vậy.
Nặc Nặc nên được công khai một cách chính thức, cho nên cô mới không vội vã uốn nắn lại câu “Tôi là trợ lý của cô ấy”.
Mấy ngày nữa chính là sinh nhật của cô rồi, cô chuẩn bị chính thức thừa nhận với bên ngoài vào ngày hôm đó, không chỉ với đoàn làm phim và người bên cạnh mà là đối với tất cả công chúng, nói rằng chuyện tình cảm cô đã xác định rồi, sau này bất kể là ở đâu, cô và Nặc Nặc đều không cần che che giấu giấu.
Có điều Nặc Nặc luôn vì cô mà suy nghĩ quá nhiều, nếu như nói trước thì có lẽ anh sẽ ăn không ngon ngủ không yên, chỉ sợ cô sẽ thiệt thòi.
Còn không bằng đến lúc đó trực tiếp làm anh ngạc nhiên.
Dụ Dao ngứa tay, tim cũng ngứa ngáy, cô muốn ngồi dậy xoa mặt Nặc Nặc, cô động đậy một cái mới cảm nhận được Nặc Nặc siết chặt hơn, hai tay gắt gao vây lấy cô, cố định cô ở trêи người, xương cốt đều có chút thấy đau.
Cô có chút khó hiểu mà nâng mắt lên, đối diện với đôi mắt có vẻ sâu tối không thấy đáy dưới ánh sáng của Nặc Nặc.
Nặc Nặc lại một lần nữa thấp giọng nói: “... Không phải thần linh.”
Bên thái dương của anh giống như có mũi khoan thép đang đâm, từng cái một đều tung tóe máu, khó chống cự đến mức anh nhiều lần hôn trán Dụ Dao.
Lúc Dao Dao đang kể về những việc từng trải, anh không biết là bản thân mình tưởng tượng hay là những mảnh vỡ được đánh thức giống như lần trước.
Mỗi một câu nói của cô, trước mắt anh đều thuận theo đó mà nổi lên hình ảnh rải rác, mơ hồ nhìn thấy Dao Dao bị một người âm thầm lưu luyến như thế nào, người đó mãi mãi đứng trong bóng tối hoặc chỗ cao sẽ không bị phát hiện ra, bướng bỉnh điên cuồng nhìn cô chăm chú.
Vì cô mà báo thù, trải đường cho cô, ôm cô đi ra ngoài từ trong rừng núi hỗn loạn, bản thân đầy thương tích cõng cô, run rẩy hôn lên máu đen trêи mặt anh…
Không phải thần linh, có một người như vậy…
Nặc Nặc nhìn Dụ Dao chằm chằm, có chút suy nghĩ không nắm bắt được chợt lóe lên, anh âm thầm khàn giọng thốt ra: “Là anh.”
Nhưng anh không thể thật sự nói ra hai chữ này, nó tắc nghẽn trong cổ họng hơi đắng, căng ra đến mức hốc mắt nóng lên.
Chỉ là cảm giác thoáng qua rồi mất, chờ đến khi lại đi nghiên cứu kỹ, Nặc Nặc lại hoàn toàn không tìm ra được lý do bản thân mình nói “Là anh”, giống như là đang tranh giành tình cảm mà thôi.
Anh nhếch môi, ôm lấy Dụ Dao, khuôn mặt vùi vào trong cần cổ thoang thoảng mùi hương của cô, cọ xát không đủ, hôn không đủ, hàm răng nhẹ nhàng cắn, hấp thu nhiệt độ của cô mới miễn cưỡng ngăn lại được trái tim đang co lại.
“Thần linh hay là người… đều không cần, chỉ có anh là có thể bảo vệ Dao Dao.”
“Cả một đời, Nặc Nặc đến chết cũng bảo vệ bà xã.”
Trước kia Dụ Dao còn định làm thử thách một trăm ngày không động lòng gì đó, bây giờ thì hay rồi, mỗi ngày cô hận không thể động lòng một trăm lần với Nặc Nặc.
Cô lo lắng rằng còn dán vào nữa thì Nặc Nặc sẽ có phản ứng nên cô dứt khoát kéo anh nằm xuống, trước khi ngủ cô rất chú ý mà trải hai chiếc chăn ra, làm thành hai cái ổ chăn dài, mỗi bên một cái, cô chững chạc đàng hoàng nói với anh: “Mệnh ai nấy ngủ, không thể lộn xộn.”
Dụ Dao nghiêng người tiến vào bên kia, lần đầu tiên cùng giường chung gối với anh ở trạng thái tỉnh táo, chung quy cũng không giống với vừa rồi ôm nhau nói chuyện, một chút thẹn thùng này của cô lại tới, cô vốn còn muốn chống đỡ một chút, tuyệt đối không nghĩ tới Nặc Nặc lại hơi ngồi dậy, bắt đầu cởi quần áo.
Thật ra thì chuyện này không sai, phải ngủ mà, mặc áo choàng tắm nặng nề thì không thoải mái, chắc chắn là nên cởi.
Nhưng với cảnh tượng trực diện thế này, con ngươi của Dụ Dao vẫn chấn động, cô níu lấy mép chăn, mắt hoàn toàn không dời đi được, bình tĩnh nhìn vân da trắng nhạt giãn ra của anh bại lộ trong không khí, mùi sữa tắm khi bị vải áo che đậy kín phả vào mặt.
Sạch sẽ trong trẻo lạnh lùng, mùi hương gỗ nhàn nhạt vô ý trêu chọc người ta.
Dụ Dao nhân lúc bản thân mình được coi như là tỉnh táo mà nhanh chóng xoay người lại đưa lưng về phía anh, giả vờ như đã vào giấc, hai mắt nhắm lại, thính giác lại nhạy bén hơn bình thường không biết bao nhiêu lần, cô rõ ràng nghe thấy tiếng anh nằm xuống, giường hơi lõm xuống, hơi thở kia rất ngoan ngoãn mà dừng lại một hồi, vào lúc Dụ Dao cho rằng anh nghe lời rồi, trong lòng không thể nói là thở phào nhẹ nhõm hay là có chút mất mát, anh lại xoay người nháo tới.
Nặc Nặc không xông vào, cũng chỉ cách lớp chăn mền được bọc kỹ của cô mà ôm cô từ phía sau lưng, giống như ôm trẻ con mà một mực ôm cô trong khuỷu tay.
Trong bóng tối, chóp mũi ấm áp của anh cọ cọ vào tai của cô, mùi rượu đã nhạt đi rất nhiều nhưng vẫn làm say mê lòng người như cũ, anh triền miên, tủi thân mà nói: “Dao Dao thương anh, không ôm không ngủ được.”
Dụ Dao không khỏi nắm lấy gối, không cần sờ cũng có thể cảm nhận được tai mình nóng cỡ nào.
Con trai Nặc học được cách làm nũng rồi!
Thách thức mà cô gặp phải lại một lần nữa thăng cấp, còn tiếp tục thăng lên nữa thì thật sự con mẹ nó sẽ thất thủ toàn bộ mất!
Dụ Dao ra lệnh cho bản thân mình trấn định, che mắt cưỡng ép đi ngủ, cô không xác định được sau này mình còn có thể kiên trì qua được mấy vòng cám dỗ, hôm nay cô thật sự mệt rồi, cộng thêm tinh thần căng cứng cũng làm tiêu hao sức lực, rất nhanh liền mất đi ý thức, trước khi cô, cô không tự chủ được mà lùi lại, nhích lại gần ngực của Nặc Nặc.
Nặc Nặc đợi cô ngủ say rồi mới chậm rãi vén chăn của cô lên, yên tĩnh mà ôm một cách chân thực, lông mi dài có chút run lên.
Trái tim còn đang chua xót mà lắc lư.
Anh ghen với Xoài, ghen với Lục Ngạn Thời, Hàn Lăng Dịch, còn có nhân vật nam chính chưa gặp được mấy lần của hôm nay.
Đến tối mới càng khổ sở hơn mà phát hiện ra, vị thần kia là đáng sợ nhất.
Dao Dao vẫn nhớ hắn, bày hắn ở vị trí cao cao, xem như là việc riêng bí ẩn nhất của mình, khi nhắc đến đều mang theo ý cười.
Anh càng ngày càng tham lam, trước kia khát vọng được cô quan tâm, muốn sự yêu thích và thiên vị từ cô, sau này thì ngóng trông tình yêu, bây giờ… vẫn chưa đủ, anh muốn được yêu nhất, muốn Dao Dao… giống như anh yêu cô, anh muốn cho cô tất cả bản thân mình, không sót lại một chút nào, nhưng cô không chịu nhận.
Nặc Nặc không nỡ ngủ mà ôm Dụ Dao đến hừng đông.
Đồng hồ báo thức sắp vang lên, anh mới lấy điện thoại ra, vào siêu thoại của CP Bạch Ngọc điểm danh.
Lượng người hâm mộ trong siêu thoại tăng nhanh chóng mặt, sáng sớm cũng có rất nhiều người đang tán gẫu về các chủ đề, Nặc Nặc thấy có người hỏi: “Nghe nói đại tiểu thư lại dẫn cún con vào đoàn phim, thân mật lắm, không biết là có thể thầm chờ mong một thông báo chính thức hay không.”
Bình luận bên dưới đều đang cười người đó.
“Cô điên rồi đúng không, nghĩ cái gì vậy, lời trong siêu thoại chơi đùa thì cũng thôi, Dụ Dao lại không ngốc, cô còn trông cậy cô ấy thật sự xem cún con là bạn trai?”
“Đúng vậy đó, đừng hy vọng quá cao, suy bụng ta ra bụng người, nếu là tôi, tôi có bị mỹ mạo mê hoặc hơn nữa thì cũng không làm được chuyện như vậy.”
“Thôi cho xin, ngẩng đầu xem tên siêu thoại của chúng ta đi, cún con là tên ngớ ngẩn đầu óc có vấn đề, mang bên người cưng chiều còn được, thật sự yêu đương à, thôi miễn đi.”
“Đến chết cũng là người yêu bí mật, Dụ Dao không thể nào công khai với anh ta được, cho dù chuyện xấu có bị truyền nhiều hơn nữa thì chắc chắn cô ấy cũng sẽ làm sáng tỏ.”
Nặc Nặc rũ mắt, rời khỏi tin Weibo này, ngón tay anh có chút cứng ngắc, chờ một hồi lâu, anh mới dán vào mặt Dụ Dao thở hổn hển mấy cái rồi tiếp tục lượt xuống dưới.
Còn có người đang quan tâm cho anh, nói lời thấm thía: “Mắt thấy Dụ Dao sắp nổi tiếng trở lại rồi, danh tiếng cũng đang chuyển biến tốt đẹp, sau này đàn ông bên cạnh chỉ có nhiều chứ không ít, nói không chừng đại ma đầu Dung Dã cũng sẽ xuất hiện lần nữa, rốt cuộc cún con của chúng ta phải thế nào mới có thể được yêu hơn đây?”
Bình luận còn náo nhiệt hơn so với tin trước đó, sôi nổi nghĩ kế cho anh.
“Dùng thân thể ôm lấy cô ấy! Tôi tin vào thực lực của cún con nhà chúng ta!”
“Còn có chính là khiến Dụ Dao ghen thôi, thật ra chuyện tình cảm này nói cho cùng ấy chính là không thể để cho đối phương quá khống chế bạn, đạt được rồi thì sẽ không quý trọng nữa, chơi mấy ngày rồi chắc chắn sẽ chán, cho nên nói, phải khiến cho cô ấy có chút cảm giác nguy cơ.”
“Lầu trêи nói chính xác, ghen chính là chất xúc tác tốt nhất, thỉnh thoảng để cô ấy thoát khỏi sự khống chế, ghen một chút, tuyệt đối sẽ nhanh chóng làm nóng lên, trăm phát trăm trúng.”
“Đúng, muốn khiến cô ấy yêu hơn thì khiến cô ấy mất khống chế.”
“Hơn nữa lại không cần làm thật, con gái đều rất nhạy cảm, chỉ cần cún con hơi thân cận