Editor: Ê Đê Ban Mê
Reup: Mèo Tai Cụp
Bắt đầu từ lúc Dung Dã lộ ra khuôn mặt hoàn chỉnh, trong phòng trước đó còn ồn ào náo động liền lặng ngắt như tờ, giống như đột nhiên bị nhấn nút tạm dừng.
Truyền thông bưng súng đài pháo ngắn tự nhận là đã thấy đủ nhiều sóng gió trong giới, đã sớm có thể ung dung thản nhiên ứng đối với đủ loại chuyện bất ngờ.
Lần này bọn họ đứng ở hàng đầu tiên, cũng cách Dung Dã gần nhất, vốn muốn quay chụp Nặc Nặc, còn mang theo chút lời nói đùa như vậy, dù sao thì trước đây không lâu bọn họ còn từng nghị luận với nhau, Dụ Dao thật là ngu xuẩn, nhiều đối tượng scandal chất lượng tốt như vậy mà không giữ lại một người, thế mà còn có thể quay lại với một tên ngốc?!
Mãi đến khoảnh khắc đối diện với khuôn mặt của Dung Dã, sắc mặt của tập thể truyền thông đột nhiên thay đổi, ngưng kết thành băng, có người cổ tay run rẩy, cũng không cầm vững micro mà để nó rơi xuống đất, vang lên tiếng ong ong.
Khán đài đen nghỉ không hẹn mà cùng nghẹn ngào.
Hôm nay người đến xem phim ngoại trừ người hâm mộ thật sự thì còn có rất nhiều người hâm mộ của nhà đối thủ của Dụ Dao và các tài khoản marketing bất lương, trà trộn vào đây muốn làm một đợt bản thảo xấu, không chỉ bôi đen phim mà còn bôi đen cả bản thân Dụ Dao, mượn chuyện bạn trai cũ ngốc nghếch để châm chọc cô một đợt, tránh cho cô bay quá cao.
Nhưng trong mấy giây thoáng qua, mọi thứ đều bị chuyện không thể tưởng tượng được phá vỡ nghịch chuyển, dần dần bắt đầu có người che miệng lại, ngăn chặn giọng điệu từ ngữ thật sự không khống chế nổi mà bộc phát ra, mồ hôi lạnh tuôn ào ào ra ngoài.
Không phải, rốt cuộc là bọn họ điên rồi hay là hoa mắt nghe nhầm rồi.
Người ở dưới đài là… Dung Dã sao?
Dung Dã trong tin tức và trong lời đồn?!
Nói cách khác… trợ lý cún con mất trí đầu óc không tốt bên cạnh Dụ Dao, chàng ngốc trước kia mỗi ngày đều dán vào cô, tôn thờ cô, còn bị vứt bỏ một cách thê thảm, vẫn luôn là Dung nhị thiếu thủ đoạn quyết đoán, có thể tự tay hủy diệt nhà họ Dung?!
Dung Dã xuất hiện trong các bản tin tài chính và kinh tế chính trị đương thời là một người lạnh lùng âm u, nhưng giờ phút này bọn họ tận mắt nhìn thấy, là anh thu lại sự sắc bén, cẩn thận cầm một nhành hoa đào khô yếu ớt, nâng lên cho Dụ Dao ở trêи đài.
Sao có thể như vậy được… đây là cảnh tượng đòi mạng cho cho dù nằm mơ thấy cũng phải mắng chửi một tiếng chuyện không có thật.
Vài giây đồng hồ trước bọn họ còn ồn ào lớn tiếng hô “Chó la ɭϊếʍ”, chính là gọi Dung Dã, cỗ máy hủy diệt mà nói chuyện bình thường cũng không dám tùy tiện gọi, bọn họ gọi anh là “Chó la ɭϊếʍ”! Bà nội nó bây giờ lập tức đi chết thì còn có thể lập đội không!
Còn Dụ Dao ngu xuẩn? Người ngu xuẩn trời đất chứng giám lại là bản thân bọn họ! Lần lượt tổng hợp những đối tượng scandal kia lại rồi xâu thành chuỗi, đặt Thẩm Diệc ở vị trí đầu, nguyên một sọt đó cũng con mẹ nó không theo kịp sống lưng của Dung Dã.
Dụ Dao trừng mắt nhìn Dung Dã, trước mắt là từng tầng hơi ẩm chồng lên nhau.
Đều không cần lo lắng đến sự ảnh hưởng sao?! Hiện tại anh dính dáng đến nhiều lợi ích của tập đoàn như vậy, có thể tùy tiện thừa nhận chuyện tình cảm sao? Nhất là vào giây phút bát quái huyên náo xôn xao, anh cứ như vậy mà trực tiếp đứng ra, nói cho công chúng biết anh là Nặc Nặc, anh đang theo đuổi cô.
Dung Dã cũng không thức giục mà vô cùng kiên nhẫn đứng tại chỗ, cười nhìn Dụ Dao.
Không dùng lời nói để trao đổi, cũng không cần cô mở miệng hỏi, anh đã có thể cho cô đáp án.
Quang minh chính đại đứng trước mặt cô, trong đám người và tiếng ồn ào, anh không chút kiêng kỵ mà chạy về phía cô, nhiều năm như vậy rồi, là chấp niệm chống đỡ anh đi đến ngày hôm nay, thêm một chút nữa anh cũng không muốn đợi, bất kỳ một giây phút nào có liên quan đến cô, anh đều mãi mãi không ngừng lại mà tranh đoạt.
Dụ Dao không có chút trở ngại nào mà hiểu ra, trong cổ họng là sự ngọt ngào chua chát cay đắng, cô đưa tay che đi sự chua xót trêи đầu mũi, lại không nhịn được mang theo chút hơi nước mà bật cười, cô vểnh cao khóe môi.
Tên điên.
Của cô.
Hôm nay A Dã tiến bộ thật là lớn, không bị Thẩm Diệc làm ảnh hưởng mà thất thố nữa, phải thưởng.
Dụ Dao đi về phía trước mấy bước, đài hơi cao, cô không đi xuống được nên hơi cúi người, nhận lấy hoa đào trong tay Dung Dã, dùng cành hoa gõ một cái lên đầu anh, cô nhướng mày lên khẽ nói: “Người dự bị đương nhiệm là thật, có điều người tiền nhiệm là giả.”
Cô nào có thật sự từng chia tay với anh.
Nhìn thấy sự tương tác thân mật của hai người, hiện trường một lần nữa bạo động sôi trào, Dụ Dao thẳng lưng lên, quay về phía truyền thông và khán giả, chuẩn bị cân nhắc từ ngữ có lợi với Dung Dã để trả lời câu hỏi được đặt cuối cùng, Dung Dã lại đón lấy micro của cô một cách tự nhiên: “Dao Dao, anh trả lời thay em.”
Anh xoay người lại, đưa lưng về phía Dụ Dao, ngăn cô ở phía sau, anh hướng mặt về phía ống kính và mấy trăm ánh mắt, giọng nói bình tĩnh vững vàng: “Người bị chụp được trong tấm hình là tôi, trợ lý ngốc nghếch bên cạnh cô ấy cũng là tôi, từ đầu tới cuối, cô gái nhỏ mà tôi nói tới đều là cô ấy.”
“Tôi đang theo đuổi Dụ Dao lại từ đầu, mãi đến khi cô ấy đồng ý kết hôn với tôi.”
“Sau này nơi cô ấy xuất hiện thì sẽ có tôi, chỉ hy vọng đừng vì tôi mà làm giảm bớt sự yêu thích của các bạn đối với cô ấy.”
Dung Dã buông micro xuống, ngước mắt nhìn Dụ Dao, trong con ngươi lưu động ánh sáng nông đậm: “Dao Dao, trả lời xong rồi, công việc kết thúc, có thể đưa em đi chưa?”
Dụ Dao muốn kéo anh tới nơi không có ai đánh một trận, cái gì gọi là vì anh! Anh có biết hai chữ Dung Dã đại biểu cho điều gì không, hôm nay vừa công khai chuyện này, cô liền phải nhảy thẳng lên mối hôn phối cao đụng nóc của toàn bộ nữ nghệ sĩ trong giới, làm cho một đống người vót nhọn đã cầu để chui vào nhà giàu tức điên lên.
Anh thì hay rồi, lại lo lắng cô sẽ bị ảnh hưởng trái chiều.
Mặt trái ở đâu ra, nhận được sự hâm mộ điên cuồng và ganh ghét che trời lấp đất còn được.
Dụ Dao lặng lẽ làm động tác bóp mặt chà đạp với anh, giọng nói nhẹ nhàng: “Chờ đã, em xin phép ông chủ cho nghỉ đã.”
Cô xoay người, váy theo động tác mà hơi gương lên, cô nghiêng đầu cười đến mức trong veo chói mắt, chỉ vào Dung Dã rồi hỏi đạo diễn: “Tôi phải đi giải quyết đồ phiền toái này, có thể xin về sớm mấy phút không?”
Đạo diễn và những người khác của cả đoàn làm phim đã sớm lộn xộn hỗn loạn, bọn họ trừng mắt nhìn Dung Dã, liều mạng muốn đối chiếu anh với Nặc Nặc hồn nhiên trong trí nhớ, lại nhìn Dụ Dao, sau đó