" Hai người các cậu..." Vũ Tuệ mới vừa ngồi xuống chỗ mình, Mỹ Chi liền mò lại, bát quái hề hề hỏi: " Quả nhiên là đang hẹn hò chứ gì? Ngày hôm qua mình đã có dự cảm rồi, nhà hai cậu rõ ràng không cùng đường, vậy mà lại cùng nhau ngồi xe điện tới trường, mới nãy Lương Bình còn giúp cậu cầm cặp sách, trời ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!" Nói nói, chính Mỹ Chi cũng kích động muốn chết rồi.
Vừa mới vào lớp, Lương Bình rất tự nhiên đưa cặp cho Vũ Tuệ, nhìn Lương Bình vẫn là bộ dáng lãnh lãnh đạm đạm kia, nhưng mà cảm giác giữa hai người bọn họ có gì đó không giống trước đây!
Vũ Tuệ bị bộ dáng của Mỹ Chi chọc cười, cười đến mí mắt cũng cong cong: " Quan tâm chuyện này của mình, không bằng tự quan tâm bản thân đi kìa."
" Mình có cái gì cần quan tâm." Mỹ Chi nói, đôi mắt lại không tự giác mà chuyển về phía đám người đang vây quanh Lương Bình, rõ ràng trong đám nam sinh tên ngốc Kinh Thạch kia cũng đang hỏi vấn đề tương tự, liền phiền muộn phồng má.
" Vũ Tuệ là vì ngày hôm qua bị lớp trưởng mê hoặc đúng không?" Một bạn nữ khác nói.
Vũ Tuệ không có trả lời, chỉ là có chút ngượng ngùng cười cười, như là khẳng định điều này.
Cô bị Lương Bình quân mê hoặc, không phải là hôm qua bị mê hoặc mà đã bị mê hoặc từ rất lâu trước đây, cho nên cô mới có mặt ở nơi này.
Mà bên kia phòng học, các nam sinh cũng bu quanh Lương Bình bát quái hề hề.
" Cái tên này, vô thanh vô tức liền thông đồng với nữ thần của tụi này rồi à? Thật quá đáng, tớ muốn quyết đấu với cậu."
" Kinh Thạch, cho dù mày có đánh thắng Lương Bình thì Vũ Tuệ cũng sẽ không thích mày đâu."
" Này!"
" Ha ha ha ha ha..."
Quả thật là một đám ngu ngốc, nhưng mà cho dù là một đám ngu ngốc thì hôm nay thoạt nhìn cũng rất thuận mắt.
Lương Bình hạnh phúc mà nghĩ, biểu tình lãnh đạm đem sách từ cặp sách lôi ra, lúc này Kinh Thạch lại rống lên.
" Trời má, Lương Bình, cậu không làm bài tập!"
" Cái gì cái gì? Lương Bình vậy mà không làm bài tập? Tao còn muốn mượn chép mà!"
Thật sự là làm người ta kinh ngạc, học sinh xuất sắc nhất trường chuyên Lĩnh Tây của bọn họ vậy mà cũng có một ngày sẽ không làm bài tập về nhà, lên trường mới làm bù, đây là chuyện trước nay chưa từng có đó.
Đây cũng là không còn cách nào, ngày hôm qua đầu óc hắn không thể nào yên tĩnh nổi, ngồi viết văn hai lần, kết quả là viết chưa đến ba trăm chữ lại viết thành tên Vũ Tuệ, nếu như giao bài tập này lên, giáo viên còn không kêu hắn lên văn phòng nói chuyện sao, những môn khác cũng như vậy, cho nên hiện tại mới phải làm bù.
Rất nhiều người cho rằng, Vũ Tuệ hẹn hò với Lương Bình, chứng minh rằng Vũ Tuệ không phải vì thích Lương Bình nên mới đâm sau lưng Thanh Nãi, nếu không tại sao Lương Bình lại chịu hẹn hò chứ? Cẩn thận nghĩ lại, bất cứ đứa con trai nào cũng sẽ không muốn hẹn hò với một đứa con gái như vậy, cho dù đứa con gái đó có xinh đẹp nhường nào, hơn nữa, càng bởi vì xinh đẹp không phải sẽ càng đáng sợ hơn sao?
Cho nên lực chú ý của mọi người dường như đều đặt lên chuyện hai người đã hẹn hò, thế cho nên bên ngoài hành lang nhất ban đang vô cùng náo nhiệt, từng đôi mắt bát quái tò mò đều nhòm ngó trên người Lương Bình và Vũ Tuệ, cũng có người thương tâm không cam lòng cùng hoài nghi, nhưng mà có thể làm gì được nữa? Mặc kệ là Vũ Tuệ hay là Lương Bình, loại đối thủ này đều quá mạnh, bọn họ không cần chiến cũng bại.
" Tiểu Dao đừng khổ sở, có lẽ bọn họ sẽ sớm chia tay thôi."
" Đúng vậy, đừng buồn, có lẽ bọn họ cũng không có hẹn hò đâu.".
Truyện Teen Hay
" Sao có thể? Hai người bọn họ đi cùng nhau, cảm giác đã thay đổi rồi!"
Hai nữ sinh lớp ba đang an ủi một nữ sinh khác mắt ửng hồng.
Tri Giai ngồi đó không xa, quay lại nhìn nữ sinh kia một cái, nghĩ thầm lại thêm một người thích Lương bình, nghe nói Lương Bình từ nhỏ đến lớn đều rất được hoan nghênh, con gái thích hắn nhiều như vậy, cũng có người đẹp hơn Vũ Tuệ, thành thích cũng tốt hơn, nhưng cố tình hắn lại chỉ thích Vũ Tuệ, chỉ sợ là bởi vì so với người khác Vũ Tuệ càng có tâm cơ hơn, thiết kế một loạt tình tiết, mới làm cho Lương Bình thích nổi đi.
Thật quá đáng! Nhất định phải làm cho Lương Bình phát hiện ra gương mặt thật của Vũ Tuệ!
" Mày nhìn cái gì mà nhìn?" Nữ sinh đang thương tâm đột nhiên thấy Tri Giai nhìn chằm chằm cô nàng, tức giận mắng.
Lúc này Tri Giai mới hoàn hồn, vội vàng xua tay xin lỗi, thu hồi tầm mắt xoay người trở về, nhưng đối phương cũng không có ý định buông tha cô ta.
" Vốn dĩ Lương Bình và Vũ Tuệ một chút cũng không hề thích đối phương, nếu không phải vì chuyện sáng ngày hôm qua, hôm nay căn bản sẽ không xảy ra gì cả! Nghe nói là vì cô ta, chạy tới châm ngòi ly gián với đám Thanh Nãi, cho nên Thanh Nãi mới đi tìm Vũ Tuệ gây phiền toái! Nếu đám đó không tìm tới Vũ Tuệ gây phiền toái, Lương Bình sẽ không cần phải giúp Vũ Tuệ, hai người đó sẽ không có cơ hội thành như hiện tại!"
" Ơ...!hình như là như vậy thật."
" Ngày hôm qua tan học không phải có người nói Lăng Âm học tỷ giáo huấn cô ta một trận sao? Nghe nói chính là bởi vì cô ta cũng thích Lương Bình, còn không biết xấu hổ mà nói ra bản thân càng hợp với Lương Bình hơn, đến cả Lương Bình cũng nghe được...."
Không có chỗ để phát tiết cảm giác thất tình của bản thân, cuối cùng những nữ sinh kia như tìm được chỗ phát tiết là Tri Giai nên quyết không buông bỏ, hơn nữa bởi vì Lương Bình đã nói cậu ấy cũng chán ghét cô ta, cho nên các cô càng thêm không thèm kiêng nể gì.
// Tri Giai bị vậy là gieo gió gặt bão thôi, haizzzzz//
Tri Giai còn chưa nghĩ ra nên làm thế nào để đối phó với Vũ Tuệ, để Lương Bình có thể thấy rõ được gương mặt thật của Vũ Tuệ thì phát hiện bản thân dường như lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm, đến cả lớp trưởng Nhược Thái vì bo bo giữ mình mà cũng xa cách cô ta, vì vậy cô ta cơ bản không hề có thời gian hay cơ hội để nghĩ xem nên làm thế nào để ép Vũ Tuệ lộ ra gương mặt thật, bởi vì mỗi ngày cô ta đều mệt mỏi tự bảo vệ bản thân, rốt cuộc thì cô ta cũng không có được một Lương Bình thuộc về mình.
Nhưng mà đó là chuyện của sau này.
Vào giờ cơm trưa, bắt gặp đám người Thanh Nãi cũng ở nhà ăn tụ tập, bọn họ cũng nghe nói về chuyện Lương Bình và Vũ Tuệ hẹn hò, cô ta cười