Sau khi xuất hiện chuyện ngoài ý muốn vượt tầm tính toán của cô thì lại một thình huống nữa ngoài tính toán xảy ra, không, có lẽ là từ khi chuyện kia xảy ra thì những chuyện kế tiếp đó đã không còn thuộc khống chế của cô nữa.
Vũ Tuệ nhìn bữa sáng nóng hôi hổi trong phòng, có chút ảo não ôm đầu, tại sao lại như vậy, mọi chuyện thành ra như vậy cô phải làm sao bây giờ? A….
Lương Bình lấy cớ là có việc rời khỏi khách sạn suối nước nóng trước, đem nhiệm vụ đưa Vũ Tuệ trở về giao cho Kinh Thạch và Mỹ Chi, trên đường trở về ba người vẫn duy trì trầm mặc xấu hổ.
Có thể thấy được Mỹ Chi rất tức giận, cả đoạn đường đều lạnh mặt với Vũ Tuệ, Kinh Thạch đại khái là cũng không muốn phát giận với phái nữ, cho nên tuy rằng thoạt nhìn bộ dáng cũng không vui vẻ gì nhưng cũng không biểu hiện quá rõ ràng.
Xuống xe trước cửa tiệm bánh mì, bên ngoài tiệm đứng rải rác một ít người, vừa thấy Vũ Tuệ đến tiệm bánh mì cũng theo đuôi vào, tiệm bánh mì ban đầu sinh ý tương đối quạnh quẽ lập tức náo nhiệt hơn hẳn.
“ Bà chủ còn nói hôm nay cô không đi làm đó Vũ Tuệ tiểu thư.”
“ Vũ Tuệ tiểu thư, có thể phiền cô cho tôi thêm chút tương ớt?”
“ Vũ Tuệ tiểu thư…”
“…….”
Để có thể tự xưng là fans trung thành của Vũ Tuệ, mỗi ngày mặc gió, mặc mưa tới tiệm bánh mì ngắm Vũ Tuệ, theo như lời bọn họ nói chính là, mỗi ngày nhìn cô một cái, nhìn cô ôn hòa nở nụ cười tươi mát, thì cả người đều trở nên có tinh thần.
Vũ Tuệ cảm thấy thú vị, bởi vậy cũng không để cho bọn họ quá thất vọng, nhưng mà hôm nay cô lại không có tâm tình để ý tới bọn họ, tùy hứng ngồi sau quầy cúi đầu trầm mặc, làm Ưu Kỷ vội tới muốn tức chết rồi.
Chỉ là cô ả tức giận cũng không có biện pháp, bà chủ thuê Vũ Tuệ vốn dĩ cũng không yêu cầu cô làm việc, cô không khác gì mèo chiêu tài, ngồi một chỗ là được.
Nếu không Vũ Tuệ cũng không có ý định nhận công việc này.
Vũ Tuệ vẫn luôn suy nghĩ nên làm gì bây giờ, Lương Bình không thèm để ý tới cô cứ vậy mà đi trước, chắc hẳn là bị tổn thương rất sâu, thích cô như vậy, kết quả cô cho hắn ngập tràn hy vọng và hạnh phúc, giây tiếp theo nói ra những lời như vậy, nói thật cô cũng không biết phải đối mặt với hắn như thế nào.
Cô hoàn toàn trở thành con rắn cùng nông phu chăn rắn rồi.
Không có mặt mũi cùng với Lương Bình tiên sinh ở chung dưới một mái hiên nữa.
Nhiệm vụ cô nhận được khi tới thời không này cô đã từ bỏ, đành phải nói một tiếng xin lỗi với Sa Sa, cô đại khái đã tính thời gian, phía tương lai hẳn cũng phát hiện ra đường hầm thời gian đã xảy ra vấn đề, cũng phát hiện cô bị chặn ở thời đại này không thể rời đi, hiện tại không sai biệt lắm đã bắt đầu sửa chữa, có lẽ qua mấy ngày nữa cô sẽ trở về tương lai, nói như vậy, cũng đến lúc nên nói lời tạm biệt với Lương Bình tiên sinh rồi.
Cũng không biết vì điều gì, trong lòng cô cũng không có cảm giác có thể thở phào một hơi, Cô nhớ tới âm thanh nện bước chân của Lương Bình, cảm thấy trái tim trầm trọng lạ thường.
“ Này.” Ưu Kỷ cuối cùng cũng xong việc, lại gần gọi cô một tiếng, biểu tình cổ quái nói: “ Chẳng kẽ là, giáo sư Lương Bình đá cô rồi hả?”
Chính xác là, cô đá Lương Bình tiên sinh đi.
Vũ Tuệ không có tâm tình để ý tới Ưu Kỷ, chỉ cúi đầu, thoạt nhìn càng thêm uể oải.
Ưu Kỷ tức khắc nhận định cô ả phỏng đoán không sai, biểu tình trở nên vi diệu, hiển nhiên là vui vẻ, nhưng cũng ngại không biểu lộ ra.
Cô ả lập tức thân thiết ngồi xuống cạnh Vũ Tuệ, nói: “ Ai da, người có bộ dạng cao phú soái như giáo sư Lương Bình ấy hả, lúc hẹn hò với hắn chẳng lẽ cô không chuẩn bị tâm lý trước sao? Cho dù là người đẹp đến mấy, bọn họ chỉ cần nắm được trong tay, rất nhanh sẽ chán, cũng không phải chỉ đối xử như vậy với một người, cô cũng ngây thơ quá rồi, nhìn ra là được, đừng quá khổ sở.”
Nếu Lương Bình tiên sinh là loại người như vậy thì tốt rồi.
Vũ Tuệ thở dài một hơi, vẫn như cũ không để ý Ưu Kỷ.
“ Nè, tôi nói chứ muốn quên một đoạn tình yêu thì biện pháp tốt nhất đó là bắt đầu một câu chuyện tình yêu mới, tôi mang cô đi gặp mặt nhóm nhé? Bảo đảm luôn đều là đàn ông tốt, tuyệt đối sẽ không đùa bỡn tình cảm của phái nữ!”
Quá khó tiếp thu rồi.
Vũ Tuệ quyết định vẫn nhanh chóng kết thúc với chủ nhân tiên sinh, cho nên cô lấy di động ra, nhắn cho hắn một tin nhắn:
Lương bình tiên sinh, xin hỏi anh có mục tiêu hoặc tâm nguyện gì muốn trở thành sự thật không?
Tin nhắn gửi qua, rất nhanh liền hiển thị đã đọc, điều này làm cho trái tim Vũ Tuệ hơi hơi cứng lại.
Nhưng mà hắn chậm chạp không trả lời, Điều này lại làm cho Vũ Tuệ tiếp tục uể oải.
Ưu Kỷ còn đang nói, nhưng lỗ tai Vũ Tuệ đã không còn nghe được những lời đó nữa, cô ngẩng đầu hỏi Ưu Kỷ: “ Tôi hỏi cô một vấn đề.”
“ Hả….
Cái gì?” Sau khi biết Vũ Tuệ và Lương Bình đã chia tay, Ưu Kỷ nhìn Vũ Tuệ thuận mắt hơn nhiều, có cảm giác như hai người trở thành người cùng một thế giới.
“ Giả sử cô gặp một người đàn ông cô cực thích, cô đối với hắn rất tốt, chiếu cố hắn vô vùng, vẫn luôn hi vọng hắn và cô có thể ở bên nhau, nhưng người đàn ông kia không thể…..
Không, là không thích cô, nhưng tuy rằng không thích cô, lại có thể thỏa mãn một nguyện vọng của cô hi vọng báo đáp ân tình, như vậy cô có thấy vui vẻ hơn không? Tình yêu và nguyện vọng, cô chọn cái nào?”
“ Cài này hả….” Ưu Kỷ tự hỏi một chút, nói: “ Này phải xem có thể thực hiện nguyện vọng tới mức độ nào, có thể làm tôi trở thành triệu phú không?”
“ Hoàn toàn không vấn đề.”
“ Tỉ phú thì sao?”
“ Cũng không vấn đề.”
“ Có thể làm cho thế giới hòa bình không?”
“ Ừm….
cái này không làm được, nhưng giảm bớt một ít chiến tranh thì có thể.”
“ Nếu bị bênh nan y, ví dụ như ung thư hay gì đó, cũng có thể chữa khỏi sao?”
“ Có thể.”
“ Tất cả đều không cần phải trả giá gì sao? Ví dụ tiền mà tôi nhận được hiện tại toàn bộ là tiền lương của tôi trong tương lai gì đó, hiện tại tôi dùng hết thì về sau sẽ trở nên nghèo khổ linh tinh.”
“ Không cần trả giá gì cả, không có tác dụng phụ, có thể yên tâm.”
“ Vậy tất nhiên là muốn nguyện vọng rồi!” Ưu Kỷ không chút do dự nói: “ Có tiền thì có gì không chiếm được? Tình yêu còn có hạn sử dụng, không phải chỉ là mấy năm sao? Kết hôn rồi còn phải sinh con, lo liệu việc nhà như bà thím già còn phải đề phòng quỹ đen của chồng, vẫn là tiền tương đối đáng tin.
Nếu bị ung thư gì đó còn thảm hơn, cái gì cũng không có, hơn nữa quá trình trị liệu lại đau đớn như vậy, cho đến lúc đó tình yêu này nọ đều không quan trọng lắm, người chỉ biết không màng tất cả cầu sống sót mà thôi.”
“ Đúng không.” Ưu Kỷ trả lời làm Vũ Tuệ vui vẻ hơn, “ Cùng những cái đó so sánh, tình yêu cũng không tính là gì, đúng không? Có thể nắm trong tay những điều thực tế thì tốt hơn nhỉ?”
“ Không sai! Nhưng mà nói đi