Ngu Thư Hân từ phòng kiểm tra bước đi ra vành mắt đỏ thấu, đáy mắt còn có lệ chưa khô, phía sau nàng Triệu Tiểu Đường khóe mắt cũng nhuộm đỏ hai người rất hiển nhiên vừa rồi trong đó nói cái gì. Lisa không dám hỏi nhiều cô chỉ là đối với Thư Hân nói: "Bác sĩ Lục vừa đem báo cáo cho chị, chúng ta có thể đi về."
"Vâng." Ngu Thư Hân nói xong trước tiên hướng về thang máy chạy tới, phía sau nàng Triệu Tiểu Đường cũng nhanh chân đuổi theo. Lisa quan sát hai người chần chờ vài giây cũng tiến vào thang máy.
Ngu Thư Hân tựa người ở trên tay vịn thang máy, nàng cúi đầu nhắm mắt lại vài giây rồi thôi đôi khi lơ đãng đưa tầm mắt rơi đến bên người Triệu Tiểu Đường. Cô đi đôi giày da màu đỏ nhạt, đứng nghiêm, hai chân thon dài, Thư Hân ánh mắt rơi vào phần eo của cô chậm rãi thu hồi xiết chặt bức ảnh trên tay.
Lên xe sau Lisa hỏi Triệu Tiểu Đường có muốn hay không đi tới công ty, Triệu Tiểu Đường nhàn nhạt mở miệng: "Không cần, trở lại khu nghỉ dưỡng bên kia."
Lisa nghiêm túc lái xe cuối cùng không biết nói gì tiếp gật đầu : "Được rồi."
Xe con rời khỏi bệnh viện ánh mặt trời ôn hoà xuyên thấu qua cửa sổ chiếu lên trên người, Ngu Thư Hân dựa lưng vào ghế sau xe nghiêng đầu nhìn bên ngoài cửa sổ. Đầu mùa xuân đã qua một nửa hoa cỏ sinh sôi nảy chồi mầm non bừng bừng sắc khí Thư Hân nhìn cảnh vật cũng cảm thấy vui mừng không ít.
Từ nơi này đến khu nghỉ dưỡng còn cách một chặng đường dài Thư Hân chuẩn bị tranh thủ nghỉ ngơi chốc lát, nàng đầu ngả trên ghế da còn chưa nhắm mắt lại liền phát hiện phần dưới ghế nhô ra một tấm đệm từ từ nâng đôi chân của nàng lên phía ghế sau xe. Thư Hân sửng sốt phát hiện bản thân có thể nằm duỗi thẳng người thoải mái trong xe lại còn phát hiện Triệu Tiểu Đường quay ra kéo tấm màn che bên khung cửa xe lại như vậy phía sau xe mấy tia nắng kia dịu đi rất nhiều không gian rất thích hợp để ngủ. Triệu Tiểu Đường thả tay xuống lại lục phía sau xe lấy ra một tấm chăn lông đắp lên cho Thư Hân nhẹ giọng nói: "Em ngủ đi."
Ngu Thư Hân gối đầu lên ôm gối trên người đắp chăn lông, ngoài cửa sổ tình cờ ánh mặt trời chiếu qua tấm rèm phát ra ánh sáng, Thư Hân cắn môi cuối cùng không nói ra câu kia... cảm ơn .
Phía sau xe không hề có một tiếng động Thư Hân mơ mơ hồ hồ chìm vào giấc ngủ, chiếc xe lưu thông trên đường tình cờ chuyển hướng khiến thân hình Thư Hân hơi hướng về bên Tiểu Đường từng chút từng chút một cuối cùng toàn bộ người ngả vào chân cô. Triệu Tiểu Đường thỉnh thoảng cúi xuống nhìn Thư Hân thấy nàng ngủ chưa quá sâu nghiêng mặt bình tĩnh, hô hấp không lạnh không nóng ánh mắt cô trở nên nhu hòa hơn. Ngu Thư Hân trở mình vươn tay ra ngoài tấm chăn Tiểu Đường nhìn thấy trên tay nàng còn nắm tấm hình kia, cô sợ Thư Hân sẽ làm mất muốn giúp nàng lấy lại để vào trong túi kết quả lôi kéo hai lần đều không có kéo ra được. Thư Hân nắm thật chặt như nắm lấy cọng cỏ cuối cùng liều mạng mà nắm, Triệu Tiểu Đường khóe mắt trong nháy mắt có chút đỏ hoe, cô hít thở sâu một cái cảm giác đau lòng từ trái tim chui thẳng lên đỉnh đầu, bàn tay cô hơi run cuộn lại nắm chặt trấn định bản thân.
Trong suốt quá trình lưu chuyển cảm giác Ngu Thư Hân ngủ một giấc này rất tốt đến khu nghỉ dưỡng rồi nàng vẫn chưa tỉnh lại. Sau khi xe dừng hẳn Lisa vừa quay đầu lại xem thử hai người kia ra sao ai ngờ xe đã mở tấm ngăn từ lúc nào không hay, Lisa im lặng bước xuống xe đi tới cửa sau xe gõ gõ vào tấm kính chắn gió: "Triệu tổng."
Cửa kính xe từ từ hạ xuống để lộ gương mặt đang nghiêng về phía bên này nhìn Lisa nói : "Đã đến?"
Lisa cúi xuống nhìn vào bên trong: "Đã đến, Thư Hân vẫn còn ngủ?"
Triệu Tiểu Đường thanh âm êm dịu: "Ừm, cô đi về trước đi đợi lát nữa tôi gọi em ấy tỉnh lại."
Hiển nhiên cô không muốn quấy nhiễu giấc ngủ của Thư Hân, Lisa cười khẽ: "Được rồi."
Lisa nói xong Tiểu Đường lại ấn nút đóng kính xe lại, Lisa nhịn không được vội vàng ngăn cô : "Triệu tổng."
Cửa sổ xe lên được một nửa liền ngừng lại, gương mặt Tiểu Đường sắc bén ẩn hiện sau tấm kính chờ Lisa lên tiếng, Lisa nhanh miệng hỏi: "Đoàn phim bên kia Hạ tổng có thể sẽ dùng Thái Khôn."
Triệu Tiểu Đường liếc mắt nhìn Lisa hững hờ nói: "Vậy thì tìm một cơ hội đem Thái Khôn thay đổi."
Lisa tay phải mang theo túi, thẳng thắn nói: "Nhưng là sau lưng cô ta có Hạ tổng."
Triệu Tiểu Đường như cũ nhẹ bình thản tựa như mây gió: "Vậy liền đem Hạ Ý thay đổi."
Lisa vừa nghe được lời này liền thở hắt ra một hơi, cô hối hả cười nói: "Cảm ơn Triệu tổng."
"Không cần cám ơn tôi." Triệu Tiểu Đường đưa mắt nhìn Lisa tư thái rất bình thản nhưng lại khiến cho Lisa có ảo giác bị khí chất của cô lấn áp. Lisa dừng một chút không biết nói sao, Triệu Tiểu Đường lên tiếng : "Muốn cảm ơn tôi chi bằng cảm ơn Thư Hân, nếu như không phải là em ấy tôi sẽ không cho phép cô có cơ hội lợi dụng tôi."
Lisa hơi biến sắc cô thu lại lên nụ cười, hạ tầm mắt nói: "Cô đã biết."
Nói xong Lisa cười tự giễu chính mình lẽ ra cô lên sớm biết mới phải, Triệu Tiểu Đường là hạng người gì!? Bình thường chỉ có cô ấy tính toán người khác còn không ai cả gan dám tính toán lại Triệu Tiểu Đường, cho dù kế hoạch của Lisa vô cùng khôn khéo đến đâu cũng không thể tránh được con mắt của cô. Uổng công Lisa nghĩ chính mình đã rất thành công đây, Lisa im lặng : "Triệu tổng lúc nào đã biết đến."
"Tôi luôn luôn biết." Triệu Tiểu Đường nói: "Lisa quản lý, tôi cùng cô nói như vậy cũng không phải muốn chỉ trích cô cái gì hết."
Lisa nhìn về phía Triệu Tiểu Đường, bên tai nghe được giọng nói lạnh lùng của cô: "Ngược lại nếu như có thời điểm cô cần lợi dụng tôi vậy thì đừng do dự cứ thoải mái có lợi dụng."
Lisa trong lòng nhấc lên làn sóng nho nhỏ, cô nhìn về phía Triệu Tiểu Đường nghiêng mặt nói: "Là bởi vì Thư Hân sao ạ?"
Triệu Tiểu Đường cười khẽ: "Không phải vậy thì chả nhẽ bởi vì cô sao?"
Lisa bị cô hỏi ngược lại trêu đùa cũng không để tâm trái lại nở nụ cười cô nói: "Cái kia Triệu tổng đã nói như vậy tôi sau này liền không khách khí."
Triệu Tiểu Đường như là cùng Lisa thành công đặt ra một loại thỏa thuận cô hơi khẽ gật đầu.
Cửa kính xe đóng lại Ngu Thư Hân trở mình, đôi mắt tuy rằng không có mở nhưng khóe mắt lại được tô điểm một lớp phấn hồng một mảnh diễm lệ.
Triệu Tiểu Đường ngồi trên xe dùng điện thoại gọi đi giải quyết công việc, trong quá trình trao đổi cô luôn cố gắng đè thấp âm thanh xuống tránh gây ồn cho Thư Hân. Nửa tiếng sau Ngu Thư Hân mới chậm rãi mở mắt, Tiểu Đường nãy giờ vẫn chú ý động tĩnh của nàng, cô nhìn thấy Thư Hân đôi mắt nhập nhèm bộ dạng bán manh ngây ngốc liền nhẹ giọng nói: "Tỉnh rồi hử?"
Ngu Thư Hân dụi mắt giọng ngái ngủ: "Ừm."
Không biết đã đến khu nghỉ dưỡng từ lúc nào lại không có ai chịu gọi nàng dậy, Thư Hân liền ngờ ngợ ra tình huống này. Giữa cô và nàng ngầm hiểu ý nhau, nàng không hỏi Triệu Tiểu Đường cũng không nói nhiều. Sau khi xuống xe Thư Hân nhận được điện thoại của Triệu Hy hỏi nàng trở lại chưa buổi tối có cảnh quay cần quay bù vì trước đó chưa có quay được. Ngu Thư Hân quay qua hỏi ý kiến cô, Tiểu Đường cũng không phản đối.
Trở về khu nhà ở Thư Hân cùng Tiểu Đường lần lượt tự động đi thay quần áo, nếu như cần quay bổ sung thì phải mặc bộ đồ ngày hôm qua như vậy mới liền cảnh. Triệu Tiểu Đường nhìn ra ngoài ban công thấy quần áo sạch sẽ đang được treo trên đó bèn nói: "Em giúp tôi giặt rồi à?"
Ngu Thư Hân nhìn dáng vẻ kinh ngạc của cô mở miệng đáp: "Không phải em chả nhẽ là ma làm à."
Triệu Tiểu Đường cười: "Sau này để tôi làm mấy việc này đi."
Hiện tại Thư Hân không thể làm mấy việc nhà nặng nhọc tốt nhất là không cần động tay chân tới, trước đây bên cạnh Tiểu Đường luôn có trợ lý cùng thư ký việc của cô chỉ là phụ trách công tác tốt những chuyện khác không cần bận tâm cho nên khi tới đây ghi hình Tiểu Đường hay quên mất mấy việc này. Ngu Thư Hân không phải lần đầu tiên giúp cô giặt quần áo thế nhưng đó là trước đây khi hai người chưa có ly hôn, hiện tại Triệu Tiểu Đường đề nghị nói như vậy Thư Hân liền bỏ ngoài tai giữ im lặng đưa tầm mắt nhìn chỗ khác lầm bầm một tiếng rời khỏi ban công.
Thư Hân không có phản đối lời đề nghị này của Tiểu Đường.
Triệu Tiểu Đường tiếp thu được cái tín hiệu này sau khi đứng ngoài ban công liền quay người hướng về phòng khách nhìn xem. Ngu Thư Hân ôm y phục đi tới đi lui cuối cùng trở về phòng của mình khép cửa lại, Triệu Tiểu Đường trái tim nhảy lên suиɠ sướиɠ so với cảm giác được tán tỉnh trước đây hoàn toàn khác.
Tình yêu thực sự là thứ tình cảm kỳ quái nó có thể mang đến cho người ta bi thương cùng hạnh phúc dù cho chỉ là một câu nói ngắn ngủi của đối phương hay một hành động nhỏ.
Triệu Tiểu Đường ôm y phục đứng ở ban công hồi lâu mãi đến khi chân trời hiện ra màu đen cô mới trở vào trong nhà. Buổi tối gần 7 giờ Triệu Hy mang theo nhân viên tổ chương trình tới khu nhà ở của cô và nàng, bọn họ nhanh tay nhanh chân bận rộn bố trí sắp xếp hiện trường quay giống không ngày hôm qua.
Ngu Thư Hân ôm điện thoại di động xem trong nhóm Wechat nói chuyện phiếm, ngày hôm nay được nghỉ ngơi những người khác có lịch quay quảng cáo liền đi quay quảng cáo, ai còn cần đóng phim thì trở lại đóng phim, còn lại không có lịch trình cũng đừng nên làm phiền họ. Ví dụ như Hứa Giai Kỳ cô liền chịu khó ở trong khu nhà của mình một ngày không có ra ngoài, Hứa Giai Kỳ nhìn thấy trong nhóm Wechat nổi bong bóng trò chuyện của Ngu Thư Hân liền soạn tin nhắn gửi cho nàng ???? : Trở về rồi sao?
Ngu Thư Hân lui ra khỏi nhóm chat không tham gia vào cuộc tán gẫu của mọi người, nàng vụиɠ ŧяộʍ trả lời tin nhắn của Hứa Giai Kỳ ????: Ừ, đã trở về.
Hứa Giai Kỳ ????: Kết quả thử vai thế nào? Tốc chiến tốc thắng?
Ngu Thư Hân ánh mắt bất tri bất giác ý thức gì đó lại nhìn về phía Triệu Tiểu Đường không ngờ cô cũng đang nhìn về phía nàng, hai người bốn mắt nhìn nhau không khí có phần đọng lại. Ngu Thư Hân dời mắt trên mặt ửng đỏ trả lời ????: Vẫn chưa có kết quả chờ thông báo.
Câu nói này tương đương với đáp án không được tuyển chọn, Hứa Giai Kỳ thấy thế cũng không hỏi quá sâu chỉ hỏi bên đoàn phim có vấn đề hả. Trong lúc nhắn tin Thư Hân vẫn có thể phát hiện ánh mắt của Tiểu Đường rơi vào trên người nàng, Thư Hân có chút mất tập trung trả lời, bên cạnh có người gọi: "Ngu tiểu thư, làm phiền cô một chút."
Cổ tay Thư Hân bị đụng nhân viên khác đi qua vào khiến điện thoại trên tay rơi xuống đất, cùng lúc Thư Hân và Tiểu Đường cúi người xuống muốn lụm điện thoại lên. Trên màn hình điện thoại vẫn còn hiển thị cuộc trò chuyện giữa nàng và Hứa Giai Kỳ, một cái lại một cái tin nhắn gửi tới tuy rằng đều là đang nói chuyện về công việc thế nhưng để Triệu Tiểu Đường nhìn tới màn hình điện thoại Thư Hân có chút chột dạ nhanh tay chộp lấy điện thoại khóa màn hình lại.
Hiện trường quay rất nhanh bố trí xong, Triệu Tiểu Đường cùng Ngu Thư Hân một lần nữa trở lại nhà bếp cùng ngày hôm qua bước đi thật giống. Bởi vì trước đó có diễn thử qua một lần lần này quen thuộc rất nhiều, tối hôm qua hai người phân công rõ ràng Ngu Thư Hân làm cơm, Triệu Tiểu Đường làm trợ thủ. Đêm nay cũng không ngoại lệ Triệu Tiểu Đường đứng bên kệ bếp cô nhìn thấy Ngu Thư Hân tiến vào nhà bếp liền tiện tay cầm tạp dề bên cạnh đưa lên, Thư Hân vốn nghĩ chính mình tự mặc tạp dề ai ngờ Triệu Tiểu Đường chống tay áp sát nàng vào bên tủ lạnh đưa tay kia ra đem tạp dề đeo cho nàng. Ngu Thư Hân lúng túng nhìn về phía Triệu Hy thấy em ấy gật đầu nàng không thể làm gì khác hơn là mặt đối mặt với Tiểu Đường mặc tạp dề vào. Chiếc tạp dề này có nút thắt sau lưng Ngu Thư Hân chuẩn bị đưa tay ra sau tự mình buộc lên thì Triệu Tiểu Đường đã trước một bước nghiêng người sang đứng bên cạnh nàng, hai tay cô khoát lên hai bên dây thừng nhỏ cúi đầu tới gần cổ Thư Hân hơn.
Ngu Thư Hân nín hơi, nàng hầu như có thể cảm giác được hô hấp của Triệu Tiểu Đường phả ở cổ mình, toàn bộ hiện trường đều rất yên tĩnh Thư Hân một mặt thôi miên chính mình muốn làm cái một diễn viên chuyên nghiệp lặng lẽ diễn cảnh mặt ửng hồng. Triệu Tiểu Đường buộc dây thừng trên sau cổ nàng xong lại chuyển đến bên hông xử lý, vẻ mặt cô rất chăm chú cẩn thận tỉ mỉ, tựa hồ đang làm một chuyện quan trọng mặc cho tất cả mọi người có mặt ở đây. Triệu Tiểu Đường như cũ bày ra bộ dạng đoan chính nhưng thật ra trong lòng cô không ngừng nhảy lên sự vui sướng, bàn tay mân mê làn da Thư Hân.
Chuẩn bị xong xuôi Ngu Thư Hân liền bắt đầu nhặt rau, bên người nàng Triệu Tiểu Đường hỗ trợ rửa sạch với nước, màn ảnh thu lại hết cảnh hai người bận bịu trước sau y như một đôi vợ vợ mới tân hôn. Nhìn thế nào cũng thấy giống tình cảm đặt đúng trọng tâm không hề gượng gạo, bên cạnh đạo diễn cùng quay phim vừa ghi hình vừa ngầm cảm thán vỗ tay ăn mừng quá tối chọn lựa hai người làm một đội hoàn toàn chính xác. Triệu Hy nghe bọn họ tán gẫu to nhỏ cùng bộ dạng tươi vui như được thưởng tiền lương không khỏi chê cười bọn họ quá ngây thơ còn phải nói sao nếu như đem ra so sánh với các cặp khách mời khác đây mới là một đôi thật sự kết hôn!
Dưới máy quay Ngu Thư Hân đang xào rau, bên người nàng Triệu Tiểu Đường thỉnh thoảng hỗ trợ, bầu không khí hài hòa, món ăn hương vị từng trận phảng phất hương thơm, các thành viên tổ gameshow không khỏi sờ sờ cái bụng đúng là thật thèm rất muốn ăn ah, đói bụng.
Ngu Thư Hân làm đơn giản bữa tối gồm ba món mặn một canh, canh là canh sườn hầm bằng nồi áp suất hương vị nồng đợm mùi thịt thơm mới vừa mở nắp nồi liền bay tới mùi thơm khắp căn bếp nhỏ. Ngu Thư Hân rất tự nhiên thành thục lấy chiếc muôi khuấy canh xương, thường ngày hương vị này rất bình thường giờ khắc này đối với Thư Hân mà nói là loại dằn vặt khiến Thư Hân muốn nôn khan.
Trong khoảnh khắc sắc mặt Thư Hân liền thay đổi, Triệu Tiểu Đường liếc Thư Hân như vậy bèn dịch người che cho nàng tránh camera quay được. Triệu Tiểu Đường đậy nắp nồi lại, Ngu Thư Hân làm động tác hít thở sâu đè xuống kích động muốn nôn khan nhưng nàng không có đè xuống được một cơn buồn nôn xông lên khiến Thư Hân ngay lập tức ho khan thành tiếng. Nương theo tiếng ho khan còn có hai tiếng nôn khan, Ngu Thư Hân sắc mặt trắng bệch, đôi mắt ngấn lệ, Triệu Tiểu Đường lên tiếng giải thích: "Đoạn này cắt đi, Ngu tiểu thư hai ngày trước bị cảm lạnh gần nhất còn chưa khỏe lại nên có mấy triệu chứng của cảm mạo mọi người thông cảm."
Mọi người trong tổ chương trình đều nhớ tới trước đó sự việc vào tối hai ngày trước có kẻ biếи ŧɦái xâm nhập vào chương trình, đạo diễn gật đầu: "Cái kia quay lại đi."
Ngu Thư Hân cũng tốt hơn rất nhiều, nàng đối với đạo diễn nói: "Thật xấu hổ, tôi đi trang điểm thêm."
Đạo diễn mang theo ý cười nhìn Thư Hân đi tới phòng vệ sinh, những người khác ngồi vây chung một chỗ thảo luận đợi lát nữa buổi tối nên ăn cái gì, Triệu Tiểu Đường trở về phòng một chuyến đi ra thì vừa hay bắt gặp Thư Hân cũng mới vừa đi ra khỏi phòng vệ sinh. Triệu Tiểu Đường đi tới bên cạnh người nàng đưa tay ra trên tay cô là gói mận khô đường nhét vào trong lòng bàn tay Thư Hân, động tác của cô rất nhanh hầu như Thư Hân không có phản ứng lại. Đợi được nàng ý thức lòng bàn tay đã có đồ vật thì Triệu Tiểu Đường đã rời đi tới bên kia. Cách đó không xa thành viên tổ chương trình còn đang cười cười nói nói, Thư Hân cúi đầu nhìn thấy lòng bàn tay gói mận khô đường trong lòng nổi lên dòng nước ấm ngọt ngào.
Quay lại một đoạn ngắn cho tới cảnh làm xong cơm liền kết thúc sau đó nhân viên tổ chương trình liền thu thập đạo cụ chuẩn bị rời đi. Triệu Hy lại không có chịu đi, cô để những người khác rời đi hết bản thân liền nằm ườn trên ghế sofa, Ngu Thư Hân còn đang làm món ăn cuối cùng, Triệu Tiểu Đường bưng món ăn từ từ tiến vào nhà ăn liền nhìn thấy dáng vẻ này của Triệu Hy cô tức giận đi tới nói rằng: "Em làm sao còn không trả về đi?"
"Trở về lại