Trước khi mất, ba cô đã giao lại công ty cho một người con của bạn ba cô. Mỗi tháng, số tiền sẽ tự chảy vào túi của cô.Anh tên là Duy Quân rất kiêu ngạo. Luôn nhìn cô không vừa mắt. Cô cũng không vừa mắt anh tí nào. Nhưng giương mặt kiêu ngao, lạnh lùng ấy thật hoàn mỹ. Không biết anh ta có chịu đổi nghề sang làm người mẫu khỏa thân không ta.* * *Anh không biết anh đã mơ giấc mơ xuân này bao nhiêu lần. Nghĩ đến người con gái đó anh lại bực mình. Hên là ba cô ta không giao lại công ty cho cô ta quản lý đó. Nếu không thì không biết công ty sẽ sập như thế nào? Một tuần. Không, vào tay một cô gái không có não thì chỉ một ngày thôi công ty sẽ bị thiệt hại mấy ngàn tỷ ấy chứ. Đồ ngực to hơn não mà.May mà cô ta tự biết được sự kém cỏi của mình không đến phiền anh là tốt rồi.Nhắc tào tháo là tào tháo xuất hiện liền.Mà tại sao hôm nay cô ta lại lượn lờ ở công ty vậy. Chắc cô ta có mục đích.Anh liếc mắt hỏi:- Còn một tháng nữa mới đến họp cổ đông, cô đến đây làm gì?Anh ta nghĩ anh ta là ai? Công ty nhà cô thì cô thích khi nào đến thì đến chứ.- Tôi đến để tìm người.- Cô tìm ai?- Tôi tìm anh.Không phải cô thật sự cần người mẫu nam gấp để nộp lên cho giáo sư thì còn lâu cô mới đến tìm giương mặt lạnh này. Anh ta thật kiêu ngạo.- Tìm tôi có việc gì không?Tôi tuy mặt dày nhưng cũng không thể đứng giữa hành lang công ty để nói chuyện, nơi này người đi đi lại lại thường xuyên.- Có thể vào văn phòng nói chuyện không?- Tôi và cô không có chuyện gì để nói. Anh lạnh lùng nhìn cô.- Một là cô nói ở đây. Hai là thôi đi. Đừng có diễn trò trước mặt tôi.Cô cười nhìn anh nói:- Nếu anh không ngại tôi cũng không có việc gì phải ngại cả.Cô suy nghĩ có nên nói hay không thì bị anh cắt ngang:- Có gì thì cô nói lẹ đi tôi còn phải đi làm việc tôi không có rảnh như cô.Anh đen mặt lại nói. Nhìn giương mặt bất cần đời đó của cô khiến anh vô cùng bực bội.Tôi vòng tay trước ngực để lấy khí thế nói.- Anh có thể làm người mẫu khỏa thân cho tôi được không?Mọi người đều đổ ánh mắt về đây nhìn anh. Cô thật là mặt dày mà. Mở miệng nói những lời như thế mà không chút đỏ mặt. Chứng tỏ nó rất quen thuộc với cô. Điều này, làm anh tức giận hét lên:- Cô bị điên rồi.Anh ta làm cô sợ hãi.- Anh không muốn