Đã lâu lắm rồi cô vẫn chưa dám quay về đối mặt với anh. Nhưng những đứa nhỏ cần cha.Mỗi khi nhìn thấy các gia đình có cha mẹ. Hai đứa con hiểu chuyện của cô luôn tỏ ra lạnh lùng nhưng ánh mắt khao khát ấy tỏa sáng. Khiến trái tim cô mềm nhũn. Cô có thể tàn nhẫn với anh nhưng không muốn các con của cô tiếp tục bị gọi là đứa nhỏ không cha. Cha của chúng rất tài giỏi. Có thể, đưa một công ty nhỏ trở thành một công ty hàng đầu.Không chỉ tài giỏi, cha chúng luôn được bình chọn là người đàn ông hoàn kim mà nhiều cô gái muốn làm vợ.Cô quyết định đưa hai con về Việt Nam.Đứng trước sân bay quen thuộc, cô thấy nhớ nhà kinh khủng.Mang hai đứa nhỏ tìm nhà trẻ rồi về nhà.Bước vào nhà, không khí quen thuộc ngập tràn ấm ấp. Nó không phủ bụi. Vì có lẽ hằng tuần anh đều thuê người quét dọn. Cũng đỡ mất công cô phải lau dọn mới có thể vào ở được. Mới đầu, cô nghĩ nên ở khách sạn nhưng cô biết với tính tình có thù tất báo của anh thì sớm hay muộn cô cũng sẽ bị bắt lại.Cô muốn các con có thể nhìn thấy nơi cô sinh sống gần 26 năm.* * *Ngày hôm sau, khi nghe tiếng chuông cửa cô biết anh đến để đòi nợ.Cô vừa mở cửa ra thì bị một cái ôm thật chặt khiến cô suýt tí nữa là hét lên.Đôi môi lạnh lẽo ấn lên môi của cô, cái lưỡi ướt át không ngừng tìm kiếm. Anh ấn cô lên tường lạnh không nói tiếng nào cởi khóa quần.Có lẽ, bởi từng sinh hai đứa con nên hoa huyệt của cô đã rộng hơn lúc trước.Anh nổi điên lên kéo cô vào chiếc phòng trống mà anh đã chuẩn bị khi phát hiện cô dám bỏ trốn.Nó có đầy đủ dụng cụ để tra tấn em. Khiến cho em biết đau là gì. Biết được hậu quả vứt bỏ anh.Tôi tức giận trừng phạt em một cách tàn nhẫn.Gương mặt động tình làm tôi say mê.Em ngoan ngoãn gọi:- Duy.. Quân..Em ôm lấy cổ tôi cắn xuống. Để lại hai dấu răng.Tôi cười khổ.Sau hai lần cao trào, anh đặt tôi lên bệ cửa sổ.Khi thấy mắt tôi mơ màng, anh ôm tôi vào lòng.Tôi vẫn có thể nghe anh nói:- Anh yêu emTôi rã rời dựa vào anh. Khẽ nói:- Em cũng yêu anh.Anh ôm tôi cùng ngủ. Khi mở mắt ra thấy trời đã tối. Anh nằm ngủ yên lặng trên giương mặt có vẻ mệt mỏi. Râu ria chưa cạo.Đứng trước giường là hai tiểu ác ma đang khoanh tay đứng nhìn. Eo ngại chết được. Khi tôi rút