Sau khi biết Sở Trác vì mình mà trả giá nhiều như vậy, cuối cùng Trần Y Y cũng quyết định sẽ triệt để lưu lại, về sau cùng với Sở Trác sống yên ổn.
Khoảng thời gian này, ban ngày nàng vừa học chưởng quản các công việc trong phủ tướng quân, vừa chiếu cố nữ nhi đáng yêu bướng bỉnh, ban đêm dành thời gian cho mình dưỡng da làm đẹp. Cho nên khoảng thời gian này, vào ban đêm Đoàn Tuyết đều là ngủ cùng cô nương câm và A Viện.
*Chưởng quản: quản lý …
Trước kia nàng mang theo Đoàn Tuyết phiêu bạc bên ngoài, căn bản không thèm để ý đến bề ngoài bản thân như nào. Bởi vì lúc đó nàng không có người trong lòng, không muốn ăn mặc lộng lẫy bốn phía trêu chọc nam nhân.
Nay nàng đã buông bỏ tất cả lo lắng, thật tâm muốn cùng Sở Trác yêu đương, nàng muốn bản thân ăn mặc đẹp hơn. Đợi đến lúc Sở Trác từ Bình Dương thành trở về, nàng liền mê hoặc hắn đến thần hồn điên đảo. Để cho hắn từ nay về sau ngoại trừ nàng, nhìn thấy ai cũng đều không có chút tư vị gì.
Kỳ thật Trần Y Y tự mình cũng biết, nàng cho dù không trang điểm không chưng diện, Sở Trác vẫn ưa thích nàng như cũ. Lúc trước bọn họ ở trêи núi gặp lại nhau, trêи khuôn mặt nàng đầy rỗ, hắn cũng có thể thâm tình chậm rãi cùng với nàng hôn một cách nồng nhiệt.
Trần Y Y dưỡng da làm đẹp hơn một tháng nay cũng không phải làm không, nay da thịt của nàng càng thêm trắng nõn mềm mịn như tuyết. Sở Trác nhìn Trần Y Y nằm trong lòng hắn, trong lúc nhất thời lại có điểm không rời mắt nổi.
Khoảng thời gian này Sở Trác ở Bình Dương thành, quen biết được hai cái bằng hữu không tệ. Hai người này giúp hắn không ít việc, động thời còn giúp hắn mở mang tầm mắt một chút.
Cái gọi là mở rộng tầm mắt, chính là Sở Trác đi theo bọn hắn đến sòng bạc, còn có đi đến thanh lâu sở quán ở Bình Dương thành, đây là lần đầu tiên Sở Trác đến những địa phương như thế này. Bọn hắn đi đến những nơi này không phải vì muốn đánh bạc chơi đùa kỹ nữ, mà là vì phải điều tra một ít chuyện.
Sở Trác trong quá trình cứu trợ thiên tai ở đây, phát hiện nơi này có mấy cái tham quan, liền muốn tại thời điểm cứu trợ thiên tai, thuận tay đem bọn người kia bắt lại luôn.
Đây là lần đầu tiên Sở Trác chơi đánh bạc, cũng bởi vì thiên tư thông minh mà thu hút sự chú ý của không ít người. Về sau hắn lại cùng những người này, đi đến một cái thanh lâu nổi danh trong thành uống rượu.
*Thiên tư: tố chất tự nhiên
Sở Trác mặc dù không có cùng với bọn người kia làm chuyện xằng bậy, nhưng là bởi vì nghe được lời nói của bọn người kia mà cũng hiểu được không ít chuyện nam nữ. Lúc ấy hắn đối với mấy cái chuyện này cũng không có cảm giác gì, về sau vẫn là từ trong miệng người khác mà biết được, nam nhân trong chuyện phòng the nhất định phải cường hãn mới được.
Sở Trác liền ôm tâm tình khiêm tốn đến thỉnh giáo, để cho vị bằng hữu kia giúp hắn mua không ít thư tịch (sách) có liên quan. Nghĩ đến hắn vào ban đêm khi nhớ Trần Y Y, một bên có thể nghiên cứu những kỹ thuật để làm chuyện kia ở trong phòng, một bên lại đem nhân vật trong sách đổi thành Trần Y Y.
Sở Trác từ nhỏ đã không có tiếp xúc qua nữ tử, về sau cùng với Trần Y Y viên phòng một đêm kia, bởi vì cả hai người đều có uống rượu, hắn cũng không có nhớ rõ chi tiết cụ thể của một đêm kia.
Nói đến phương diện này Sở Trác thật ra không biết gì cả, chỉ là một cái tiểu tử lỗ mãng hết sức bình thường. Đây cũng là lý do sau khi bắt Trần Y Y trở về, hắn một mực không dám lập tức làm chuyện lỗ mãng đối với nàng. Hắn lo lắng bản thân thiếu kiên nhẫn hành sự quá mức thô lỗ đối với nàng, Trần Y Y sẽ cảm thấy hắn không trân quý nàng.
Lúc ấy bằng hữu Sở Trác thấy hắn cực khổ ôm thư tịch thức trắng đêm để đọc, liền dụ dỗ Sở Trác đi đến thanh lâu tập làm quen. Nhưng là Sở Trác nghĩ tới thời điểm khi còn ở sơn trại, Trần Y Y ngay cả một cái thị nữ hầu hạ hắn cũng ăn dấm chua, nếu hắn thật sự ở bên ngoài tìm nữ nhân, Trần Y Y nhất định sẽ lập tức ôm nữ nhi rời nhà rời đi.
Hơn nữa hắn đối với những nữ nhân khác không có cảm giác gì, cũng không thích nữ nhân xa lạ đụng vào hắn. Cho nên cái gọi là tập làm quen, đến cuối cùng lại biến thành, hắn một bên xem cái nhân vật trần chuồng ở trong sách, một bên chủ động đem cái nhân vật đó thay thế thành Trần Y Y.
Sở Trác giống như mở ra đại môn đến một thế giới mới, ngoại trừ ban ngày bận việc công vụ ở bên ngoài, thời gian còn lại đều dùng để yy về thê tử của mình. Hắn cũng không có cảm thấy hành động như vậy có cái gì không đúng, trong lòng hắn vẫn luôn luôn chỉ có một người là Trần Y Y. Càng quan trọng hơn là Trần Y Y là thê tử của hắn, hắn tưởng tượng thê tử của mình như vậy cũng không có cảm thâý xấu hổ.
*yy: tưởng tượng bậy bạ
Sở Trác nhìn gương mặt đỏ bừng của Trần Y Y, đưa tay sờ sờ da thịt trắng như tuyết mùa đông của nàng. Hắn phát hiện Trần Y Y không có giống như trước kia, động một tý liền không chút khách khí dùng đại lực quẳng hắn đi.
Sở Trác thấy vậy nhịn không được cảm thấy vui mừng, khoé miệng cũng lộ ra nụ cười đẹp mắt. Xem ra những cố gắng gần đây của hắn đều không phí công, Trần Y Y đã biết đau lòng cho hắn.
Hắn hồi tưởng lại nội dung những quyển sách từng xem trước đó, học theo những gì trêи đó, hắn cúi người hôn lên địa phương nóng bỏng mà hắn vừa nhìn chăm chú.
Trần Y Y giống như một con mèo nhỏ bị hoảng sợ, bị doạ đến mức lưng nhịn không được có chút cứng đờ. Nàng thiếu một chút nữa vì sợ hãi mà hét lên, cũng may nàng phản ứng rất nhanh, thật nhanh đưa tay bưng kín miệng của mình.
Trần Y Y hơi buồn bực nhìn về phía Sở Trác, còn chưa kịp trừng mắt nhìn hắn một cái, đã bị động tác kế tiếp của Sở Trác làm cho da đầu nàng từng trận run lên.
Nàng khó chịu né tránh, luôn cảm thấy Sở Trác chuyến này trở về, hình như không giống với trước kia cho lắm.
Trước kia thời điểm Sở Trác cùng với nàng thân cận, hắn cũng chỉ có hôn nhẹ bờ môi nàng, hoặc là chôn ở mặt ở bên cổ nàng cắn hai cái. Còn sau đó thì sao? Sau đó hắn cùng lắm cũng chỉ có sờ eo nàng một chút.
Nhưng mà lần này Sở Trác trở về, cảm giác hoàn toàn không giống với trước kia. Trần Y Y cảm thấy hình như Sở Trác càng ngày càng hư hỏng hơn rồi, muốn mực muốn làm mấy cái chuyện khiến cho người ta buồn bực xấu hổ không thôi.
Nàng nhịn không được bưng chặt đôi môi của mình, mặt mũi đỏ bừng hận không thể trực tiếp ngất đi cho rồi. Nàng vốn chưa từng thấy qua dáng vẻ Sở Trác như vậy, trong lúc nhất thời trái tim nổi điên mà nhảy loạn, nàng cơ hồ có chút không thở được.
Sở Trác thấy Trần Y Y bởi vì xấu hổ mà giận dữ tới cực điểm, vành mắt liền đỏ bừng rút tay của mình về. Hắn nhìn Trần Y Y cười khẽ một tiếng, tia sáng trong đáy mắt giống như khói lửa bập bùng chói mắt. Hắn một bên nhìn Trần Y Y rưng rưng đôi mắt đẹp, một bên ɭϊếʍ ɭϊếʍ đầu ngón tay của mình.
Nếu tầm nhìn vào ban đêm của nàng tốt hơn, nàng liền sẽ nhìn thấy Sở Trác vào lúc này, dáng vẻ tràn đầy khí thế. Sau đó nàng liền sẽ bị sắc đẹp của hắn mê hoặc, nói không chừng còn muốn nhiệt liệt phản công.
Sở Trác không có cam lòng muốn buông tha cho nàng, bởi vì hắn biết mình thật sự rất muốn nàng, liền nhịn không được muốn đưa ra một yêu cầu. Nay trêи người
hắn còn chưa còn có công vụ chưa hoàn thành, hắn không muốn cứ như vậy mà vội vội vàng vàng nhấm nháp kiều thê nhà mình.
Mỹ vị, đương nhiên là muốn từng chút từng chút một thưởng thức. Hắn đã nghĩ kỹ rồi chờ chuyện này xử lý xong, hắn liền mang theo Trần Y Y đi đến sơn trang của sư phụ, sau đó ở nơi đó sẽ từ từ thoả mãn một bụng ɖu͙ƈ của mình.
Nay sư phụ không biết lại chạy đi đâu rồi, trong sơn trang cũng chỉ còn lại vài cái hạ nhân phụ trách trông nom. Hai người đi đến đó, sẽ không có người nào đến quấy rầy sinh hoạt phu thê của bọn họ.
Sở Trác thấp giọng ở bên tai Trần Y Y cùng với nàng thương lượng một chút, hắn muốn Trần Y Y dùng đôi bàn tay nhỏ mềm mại này giúp đỡ một chút. Hắn vốn cho rằng Trần Y Y sẽ không vui trừng mắt, ai biết được rằng Trần Y Y lại dễ dàng thương lượng đến không ngờ?
Trần Y Y thấy Sở Trác nguyện ý buông tha cho mình, đương nhiên hết sức vui vẻ mà kính dâng đôi tay của mình. Nàng tốt xấu gì cũng đã từng đọc qua loại thư tịch kia, vì thể liền kiên trì đến cùng chủ động dùng hai tay.
Kết quả lý luận cùng thực tiễn quả nhiên là chênh lệch rất xa, cũng không biết là hắn có thoải mái hay không? Sở Trác về sau có chút tức giận, ôm lấy nàng hung hăng gặm cắn một phen, rồi mới vội vội vàng vàng rời đi.
Trần Y Y nằm ở trêи giường sửng sốt hơn nửa ngày, đến cuối cùng nàng cũng chưa kịp hỏi Sở Trác, hắn đêm nay đột nhiên trở về rốt cuộc là vì cái gì?
Chẳng lẽ thật sự trở vì chỉ là vì muốn làm cho đỡ thèm?
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Trần Y Y đã dậy rồi.
Nàng muốn đem y phục mặc ngày hôm qua, đệm chăn các thứ đi giặt. Dù sao chứng cứ “Vụng trộm ” của nàng cũng còn dính ở phía trêи, sợ bị mấy cái thị nữ kia nhìn thấy.
Cô nương câm sáng sớm đã đi nấu sữa dê cho Đoàn Tuyết, thời điểm bưng sữa dê trở về. Vừa vặn trông thấy Trần Y Y một mặt có tật giật mình ôm một đống y phục đi ra.
Trần Y Y bị cô nương câm đụng một cái, trêи mặt hiện lên một tia đỏ ửng mất tự nhiên. Nàng thật nhanh liếc nhìn qua bốn phía, thấy chung quanh không có ai liền thấp giọng nói:” Cái kia …. Hôm qua nhị gia đã trở lại, ta muốn đem những thứ này đi giặt một chút. ”
Cô nương câm là người trong nhà, Trần Y Y cũng không muốn giấu diếm nàng.
Cô nương câm nghe vậy lập tức hiểu được ý tứ của Trần Y Y, nàng lúng túng ho một tiếng, liền đưa tay nhận lấy đồ vật trong tay Trần Y Y.
Ở hậu viện có nha hoàn chuyên phụ trách giặt y phục, các nàng ngày bình thường giặt cái gì đều biết rất rõ ràng. Trần Y Y tự mình len lén đem y phục đi giặt, các nàng nhất định sẽ nhìn ra manh mối.
Cô nương câm trước đó cũng đã giúp Đoàn Tuyết giặt y phục cùng đệm chăn, nay nàng đi giặt y phục đệm chăn của người khác, những người kia sẽ chỉ cho là nàng muốn nịnh bợ phu nhân, căn bản sẽ không có suy nghĩ nhiều đến những chuyện khác.
Nhị gia trở lại nhưng không có kinh động đến những người khác, tăng thêm bây giờ còn chưa đến thời điểm nhị gia trở về, cô nương câm lập tức hiểu được nhị gia là vụng trộm trở về. Nàng đi theo bên cạnh nhị gia lâu như vậy, nhị gia nghĩ gì trong đầu nàng cũng thừa biết.
Trần Y Y thập phần cảm kϊƈɦ nói với cô nương câm lời cảm tạ, đồng thời trong lòng nhịn không được cảm thấy có chút không được tự nhiên. Cũng may người gặp nàng là cô nương câm, nếu là những người khác nàng cũng không biết phải làm sao.
Hai ngày sau, Trần Y Y vẫn một mực hết hồn hết vía, ngay thấy một chút âm thanh gió thổi cỏ lay, liền nhịn không được vểnh tai lên.
Buổi sáng ngày thứ ba, Trần Y Y vẫn dậy sớm đi tản bộ ở trong sân như thường lệ.
Thị nữ Thu Quỳ vội vội vàng vàng chạy đến chủ viện, vừa nhìn thấy Trần Y Y liền vội vàng nói:” Phu nhân, thật sự là tức chết đi được, vài cái người không biết là từ nơi nào đến, nói bọn họ là thân nhân của phu nhân, một mực ở trước đại môn phủ tướng quân ầm ĩ không chịu đi.”
Trần Y Y hai ngày nay trong đầu đến suy nghĩ đến Sở Trác, nàng có chút tức giận Sở Trác sau khi trở về một chuyến này, vì cái gì lại đột nhiên bốc hơi khỏi nhân gian.
Nàng lúc này trong lòng chính là vô cùng không thoải mái, nghe vậy ánh mắt không khỏi lạnh lùng nói:” Người thân gì? Ta sao lại không biết? Đuổi đi. ”
Thu Quỳ nghe vậy lập tức thẳng sống lưng, một bên đáp lời một tiếng vâng, một bên xoay người đi ra ngoài. Nhưng là nàng vẫn chưa đi được bao xa, chợt nghe Trần Y Y nói:” Được rồi, bây giờ cũng đang rảnh rỗi ta cùng ngươi đi đến đó nhìn xem ”
Thu Quỳ: “Vâng, phu nhân.”
Trần Y Y đi theo Thu Quỳ đến đại môn phủ tướng quân, còn chưa kịp nhìn thấy rõ người đứng bên ngoài là ai, đã nhìn thấy một vị phụ nhân hướng tới chỗ nàng chạy tới.
Trần Y Y theo bản năng lui về phía sau một bước, Thu Quỳ lập tức đưa tay ra ngăn cản người kia một phen.
Nha đầu Thu Quỳ này vốn là cái thô sử nha hoàn, trước kia thường xuyên bị mấy cái nha hoàn khác chèn ép khi dễ. Trần Y Y trong lúc học chưởng quản phủ tướng quân, trong lúc vô tình nhìn thấy nàng bị một cái đại nha hoàn vu oan trộm đồ, vài cái thị nữ liên hợp lại cùng một chỗ đánh chửi nàng, Thu Quỳ không đơn giản chịu thua như vậy liền lấy một địch bốn, mặc dù không có chiếm được thế thượng phong nhưng cũng không có chịu quá nhiều thiệt thòi.
Trần Y Y sau khi sai người điều tra việc này, liền phát hiện Thu Quỳ thật sự là bị oan uổng, về sau nàng liền đem người điều đến chủ viện.
Thu Quỳ dựng thẳng lông mày lên, trừng mắt với nữ tử trước mặt nghiêm nghị nói:” Cái phụ nhân không biết từ đâu tới kia, ngươi nếu không biết tốt xấu đụng tới phu nhân của chúng ta, thì liền chờ bị ăn gậy đi. ”
Phụ nhân kia bị khí thế của Thu Quỳ doạ sợ, theo bản năng lui về phía sau hai bước rồi mới nói:” Ta là nương của phu nhân các ngươi, không tin thì hỏi phu nhân của các ngươi đi?”
Trần Y Y đứng ở sau lưng Thu Quỳ, sau khi nhìn rõ dung mạo của đối phương, nhìn không được lộ ra một chút biểu lộ ngoài ý muốn. Nàng vẫn thật sự không nghĩ tới, người của Trần gia không có Ngọc Khấu trong tay thế nhưng vẫn như cũ sống được cho tới bây giờ?