Tối đêm đó, giới truyền thông tập trung trước cửa tòa nhà Tần thị, súng dài súng ngắn chĩa thẳng về phía họ, đèn chớp liên tục, chen lấn nhắm vào Tần Nghiên Bắc ở giữa bậc thang.
Anh đứng thẳng người trong vòng vây của họ, với khí chất trời sinh đã có của mình, ánh đèn flash không ngừng chớp, chen chúc chĩa về phía Tần Nghiên Bắc người đang đứng ở vị trí trung tâm.
Một chiếc nhẫn nam với thiết kế lòe loẹt như vậy có thể trông phô trương nếu người khác đeo nó, nhưng anh có một cơ thể hoàn mỹ khuôn mặt mạnh mẽ trông khác biệt với bộ đồng phục thêu quốc kỳ trên ngực áo, chiếc nhẫn này lại trông cực kì phù hợp với anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Liên quan đến vấn đề cốt lõi của những bão tố bủa vây này, chính là lập trường quốc gia vô cùng rõ ràng, Tần Nghiên Bắc đang đứng ở đây, sau lưng là tòa cao ốc và đội ngũ mấy vạn người. Anh đại diện đứng đầu của lĩnh vực hàng không dân dụng trong nước, và sự sẵn sàng trả giá bằng máu để không nhận thất bại như một nô lệ.
Còn những điều khác, những rắc rối trong chuyện ẩu đả giữa tình địch với nhau gì gì đó đều đã được giải quyết, khiến người ngoài nhìn thấy chướng tai gai mắt đến độ hận không thể thay Tần Nghiên Bắc đánh cho cái tên Giang gia kia mấy phát nữa. Ngoài ra, tranh chấp gia đình và cạnh tranh lợi ích, trước khi Tần Yến Bắc chính thức ra mặt với giới truyền thông, người tiền nhiệm của Tần thị, vị chủ tịch Tần Giang Xuyên đã ra mặt nói trước.
Ông nói một cách khách quan về vấn đề trong gia đình, nếu không cố chấp kiên trì, căn bản sẽ không có mô hình máy bay chở cả hi vọng quốc gia như thế này. Tương lai sẽ không biết bao nhiêu năm nữa, chỉ có thể tiếp tục bị người Châu Âu kìm hãm và chèn ép.
Nhưng Tần Nghiên Bắc, bởi vì cái gọi là gia tộc hào môn mới bị bệnh nặng như bây giờ.
Con chó hoang năm đó bị gia đình ruồng bỏ chính là con sói đầu đàn vô tội của bây giờ.
Tất cả giới truyền thông đột nhiên có chút lúng túng, có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi, nhưng khi họ đứng trước mặt Tần Nghiên Bắc và cân nhắc kỹ lưỡng, dường như không có câu nào thích hợp để nói ra.
Trong đó có một người dũng cảm nhắc tới mấy lời vu khống kia, Tần Nghiên Bắc lại không hề tỏ vẻ mất kiên nhẫn mà anh bình tĩnh trả lời.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Những người có mặt tại hiện trường thấy vấn đề nóng hổi này hoặc đã được làm sáng tỏ, hoặc là không dám nói gì.
Phương diện tình cảm có vấn đề nhất, lại lo lắng vấn đề nhạy cảm không thể hỏi, vừa nãy anh nói đến vị hôn thê, bọn họ cũng không dám chọc vào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đặc biệt là bây giờ có vẻ như Tần Nghiên Bắc không mấy vui vẻ, lông mày anh hơi cau lại, dáng vẻ không hài lòng cho lắm.
Khí thế anh quá mạnh mẽ, chỉ như vậy thôi đã đủ đáng sợ rồi.
E là một giây nào đó anh thấy phiền sẽ ngẩng mặt lên rời đi, hoặc là phản ứng càng chán ghét hơn, dù sao người này dù có hào quang bao nhiêu, bệnh của anh vẫn là thật.
Rốt cuộc là nên hỏi thế nào mới khiến anh chịu nói nhiều hơn chút đây!
Một nhà báo đứng ở vị trí đầu từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trên tay Tần Nghiên Bắc, đột nhiên lóe lên ý tưởng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn.
Anh ấy hỏi thử thăm dò: “Tần tổng, có tin đồn nói ngài và Vân tiểu thư đã hủy bỏ lễ đính hôn đã định từ trước, nên đều cho rằng ngài đã chia tay với cô ấy. Thế chuyện Tần thị đã chủ trương hành động bảo vệ Vân tiểu thư đầu tiên, còn có vị hôn thê trong lời nói của ngài và chiếc nhẫn đính hôn---“
Vẻ mặt lãnh đạm của Tần Nghiên Bắc cuối cùng cũng thay đổi, giống như vô ý xoay xoay chiếc nhẫn, hỏi ngược lại: “Còn chưa đủ rõ ràng sao?”
Phóng viên sững sợ.
Ánh mắt Tần Nghiên Bắc lướt qua ống kính to nhỏ có đủ, cố gắng kìm nén sự chán ghét: “Bức ảnh đính hôn của tôi đã treo ở công ty rồi, các bạn đứng đây lâu như vậy mà không hề đi lại gần để chụp ảnh à? Vị hôn thê của tôi không thích chỗ tổ chức cũ, ghét nhiều người, tôi hết cách chỉ có thể cùng cô ấy đi du lịch rồi đính hôn, có vấn đề gì không?”
Các tay nhà báo đều trở nên bàng hoàng.
Đếm đếm đếm coi! Bao nhiêu chữ! Cmn anh trả lời câu này còn nhiều hơn cả chục câu hỏi từ nãy đến giờ! Tình cảm của Vân Chức chính là nút công tắc mở cho vị đại thần này, và khi nhấn vào nó, bạn có thể thay đổi chế độ từ lạnh lùng thành một thiên thần trả lời mọi câu hỏi của bạn!
Sau một thoáng trầm mặc, vấn đề tình cảm đột nhiên ngập trời, sắc mặt Tần Nghiên Bắc vẫn lạnh lùng như cũ.
----“Nghe lời của ngài nói, quả thật Vân tiểu thư càng chủ động, trong tình cảm cô ấy khá nhiệt tình, cho đi càng nhiều, phải không?”
Tần Nghiên Bắc bật cười: “Tôi nhìn không giống vẻ chủ động, nhiệt tình à?”
Phóng viên đột nhiên lắc đầu, thậm chí muốn cầm ống kinh lên để anh từ nhìn, từ đầu đến cuối có chỗ nào trông anh giống người sẽ chủ động, nhiệt tình không vậy!
Tần Nghiên Bắc bình tĩnh trả lời: “Thế thì hết cách, dáng vẻ tôi chủ động chỉ cô ấy mới có thể nhìn thấy. Lúc ở nhà cô ấy còn nói với tôi là Tần Nghiên Bắc sao mà anh dính người quá vậy.”
Hiện trường trở nên chấn động.
Mẹ ơi đây là cái chân tướng tình yêu đập tan trí tưởng tượng gì vậy!
----“Thế theo ngài thấy thì trong tình cảm ai là người hi sinh nhiều hơn? Mọi người đều nói rằng người bắt đầu trước luôn dễ bỏ ra nhiều hơn, cảm giác có lẽ ngài là người được theo đuổi phải không?”
Tần Nghiên Bắc nói một cách tự nhiên: “Cô ấy hi sinh nhiều lắm.”
Một nhóm phóng viên đột nhiên nháo nhào lên.
Đấy, vậy mới đúng chứ! Vậy mới là đáp án chuẩn sát phù hợp với dự đoán! So về bối cảnh gia thế đặc biệt của hai người, tuyệt đối là Vân Chức càng lo được lo mất hơn, càng hi sinh nhiều hơn.
Nhưng tiếng thở phào nhẹ nhõm còn chưa tới hai giây, Tần Nghiên Bắc lại nói tiếp: “Một người con gái như cô ấy, chịu chấp nhận bệnh của tôi, nhẫn nại với tôi vào bất cứ lúc nào tôi không cần cô ấy, gánh vác những tình cảm quá nặng của tôi, quả thật rất cực khổ.”
“Đáng tiếc là chuyện này không thể kiểm soát được, từ lúc tôi 8,9 tuổi đã nhất kiến chung tình với cô ấy. Xa cách nhiều năm, lúc mười mấy tuổi gặp lại tôi càng rung động trước cô ấy hơn, đợi đến khi trưởng thành trùng phùng với nhau, lần đầu tiên gặp, tôi đã biết đó chính là bạn gái của tôi, theo đuổi rất khó. Không dễ gì mới theo đuổi được cô ấy, không dính lấy cô ấy sao tôi có thể yên tâm được chứ.”
Anh cụp mắt xuống, có vẻ như gật đầu một cách đầy khoan dung: “Không hiểu cũng bình thường thôi, dù sao thế giới này cô ấy chính là người kém may mắn như thế đấy.”
Khung cảnh cơ bản là ngột ngạt, gió đêm thổi nhè nhẹ không phát ra tiếng động. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn.
Thật là một Versailles ở đỉnh cao! Liệu kiểu nói này có chút nhân văn và sự đồng cảm nào không?
Nếu bạn gặp xui xẻo như thế này, hãy chia bớt gánh nặng với mọi người, cmn chỉ cần ngồi cạnh anh thôi là kiếm được vài triệu đô rồi!
--- “Thế ngài… ngài bình thường hay gọi Vân tiểu thư là gì? Ngài thích cô ấy gọi là gì? Hay là chỉ xưng hô tên bình thường thôi?”
Đây hoàn toàn chỉ là một câu hỏi do bị chấn động quá nhiều mà tạm thời lóe lên, với tính cách và tác phong của Tần Nghiên Bắc, vốn không trông mong một câu trả lời quá chấn động.
Nhưng Tần Nghiên Bắc chính