CHAP 15: CÔ TA…CHÍNH LÀ THUỐC ĐỘC…
Nó và Ngọc Lâm đang sau khi ăn kem,liền tìm 1 chổ dùng bữa trưa và trò chuyện thì tình cờ gặp phải Gia Bảo cũng dẫn Vũ Bội vào ăn…thật tình cờ nhỉ…có lẻ không phải thế…
-…Chào chị hai…chị Lâm…2 người cũng ở đây à? – Vũ Bội vừa thấy 2 đứa nó,không biết ngây thơ hay giã vờ liền gọi…
-…À…Chào…-Ngọc Lâm tỏ ra khó chịu ra mặt ,Ngọc Lâm chúa ghét bọn con gái ngây thơ,yếu đuối…lúc nào cũng cần vòng tay che chở của đàn ông…đặc biệt…đàn ông đó lại là chồng của con bạn thân nhỏ…cũng là 1 trong những người nhỏ quan tâm nhất…
- Chào em…chào anh Gia Bảo…anh cũng đến đây ah…- Nó vui vẻ ra mặt,không biết vì sao mỗi lần gặp Gia Bảo,tâm tình nó trở nên đặc biệt tốt…
-…Chào…-Gia Bảo không nhìn nó,quay sang chào Ngọc Lâm 1 cái,rồi định quay đi…
-…Này…ngồi cùng đi…Văn Minh cũng sắp đến rồi đó…-Ngọc Lâm,gọi với theo
-…Không cần…-Gia Bảo từ chối…lạnh lùng quay đi
-…Anh 2,mình ngồi đây đi,ngồi với mọi người sẽ vui hơn…- Vũ Bội nhân thấy tình hình căn thẵng tìm cách giải vây…
-…Vậy thì được – Nó tức mún nổ đom đóm mắt,tên này tại sao lại không coi nó ra gì,còn từng lời của con nhỏ ngốc nghếch kia lại coi như vàng ngọc…tực… tức chết mà…
-…Anh…chuyện lúc sáng…em…
-…Em nói chuyện nào chứ…-Gia Bảo cắt ngang lời nó bằng cái giọng không thể lạnh lùng hơn
-…em…xin lỗi…-nó lí nhí trong miệng nhẹ hơn cả tiếng muỗi kêu
-…em có lỗi gì sao…không muốn ngủ với chồng…nói mệt…rồi chạy ra đây ăn kem…em muốn nói chuyện đó sao…chẳng lẻ…quán này có anh phục vụ đẹp trai nào sao…-Gia Bảo cuối sát vào tai nó…nói bằng cái giọng vô cùng đểu cáng…
-…Anh…anh…không phải vậy…em xin lỗi…
-…Văn Minh…ở đây này…- Nó đang xin lỗi thì Văn Minh đến
-…Chào mọi người…sorry vì đến muộn…
-…Sao thế…kẹt xe à…làm em nhớ anh muốn chết…-Lại nữa rồi,Ngọc Lâm lại sắp đóng phim tình cảm Hàn Quốc nữa rồi…sao nhỏ cứ làm như thiếu Văn minh 1 phút là chết ấy…
-…Mọi người dùng gì…?- Nhân viên đưa menu cho nhõ chọn món…
-…Chờ chút…còn 1 người chưa đến…ah…bên này…Văn Thiên…anh ở đây…- Văn Minh vẫy tay gọi 1 anh chàng mặt đồng phục trường Ray bước vào quán,anh chàng có khuôn mặt khá giống Văn Minh,nhưng baby hơn nhìu,khuôn mặt búng ra sữa,da cũng trắng hơn nhìu…tuy không lực lưỡng như người anh…nhưng trông cậu khá cao…và dáng vẻ hết sức baby…cả con gái còn ganh tị…
-Anh 2,sao anh gọi em ra tận đây,anh có biết rất xa không…ơ…đây là…- Cậu nhóc đang mắng Văn Minh thì nhìn thấy những người khác liền đỏ mặt xấu hổ,trông hết sức đáng yêu…
-…à…tớ quên giới thiệu…đây là em trai tớ…bằng tuổi Vũ bội…học ở Ray…Vương Văn Thiên…-Văn Minh giới thiệu cậu với mọi người,làm cậu ngượng ngùng đỏ mặt…
-…Chào cậu…
-…Đây là bạn gái anh…Ngọc Lâm…
- Chào chị
-…Đây là bạn thân anh…Gia Bảo…
-Chào anh…
-…Đây là Vũ bội…em gái Gia Bảo…cùng tuổi em…
-…Chào cậu…
-…còn đây là vợ Gia Bảo…Thuần Thuần…
-…Vợ á? trẻ thế đã có vợ…chào…ơ…- Cậu đùa nghịch định đưa tay ra bắt tay nó,thì cậu khựng lại,bàn tay cứng đơ giữa không trung…
-…Chào cậu…-Nó khẻ lướt mắt qua người cậu…nhếch mép cười…- lâu quá không gặp…
-…à…chào tiền bối…-Cậu cố che đi ánh mắt đau thương mà bối rối…khi nhìn nó…
-…2 người quen nhau à…- Ngọc lâm đột ngột hỏi
-…Không chỉ là quen thôi đâu…mà là rất quen…phải không Thiên…-nó cười cợt nhìn cậu,gọi tên cậu rất thân mật…
-…Thật hảnh diện khi chị còn nhớ tên em…-cậu nhìn sâu vào mắt nó hỏi…
-….Bất kì anh chàng đẹp trai nào chĩ cũng điều nhớ cả…-nó nhìn thẳng vào mắt cậu…làm cậu bối rối quay đi…nó thầm nghĩ…Văn Thiên à…cậu vẫn đáng yêu như thế…khiến người ta nhìn là muốn ăn…
-…Chúng tôi có việc muốn đi trước…-Gia Bảo khó chịu nói,rồi nắm tay Vũ Bội kéo đi…,anh thật không muốn nhìn thấy nó cứ cười đùa với bọn con trai khác…và cái cách bọn ong mật cứ vây lấy nó…làm cậu phát điên…cậu muốn bóp chết họ…tốt nhất ông trời hãy làm cho nó xấu đi 1 chút…không đúng càng xấu càng tốt…xấu đến mức không ai dám lại gần nó…hoặc bọn đàn ông trở nên ngu đần hết…hoặc nó đơn thuần là con búp bê…anh sẽ bỏ nó vào chiếc hộp…chỉ có mình mới có thể chơi với nó…
-Đi sớm thế…- Văn Minh khẻ mỉm cười,anh có thể nhìn thấy được tâm tư và những thay đỗi trong trái tim của thằng bạn…chắc chắn là do…công chúa ác quỷ này…dù không biết có phải la chuyện tốt không…nhưng thật thú vị…
-…Không thể tiếp chuyên lâu với cậu…tôi cũng đi đây…chào cậu Văn Thiên…chào 2 cậu…-nó nói xong vội lấy xe chạy theo Gia Bảo,thật là lần này cậu đã giận lại càng giận thêm…nó thật khó chịu mà…
-…ơ…tiền bối…- Văn Thiên gọi với theo rồi đau lòng cuối đầu nhìn xuống cốc kem đã tan cũa mình…- Chị luôn thế…luôn là người khiến người khác phải nhìn theo…yêu…và …không sao quên được…
-…Em cũng phải xem xem cậu ấy có chuyện gì…em về đến nhà sẽ gọi cho anh…tối em sẽ ghé…-Ngọc Lăm cũng vội chạy theo…
-…Nhớ đem chìa khoá đấy…-Van Minh dặn dò Ngọc lâm rồi quay sang cậu em tội nghiệp…- Nói anh nghe…em và Thuần Thuần không chỉ đơn giản là chĩ