CHAP 25: HÃY LẤY TRÁI TIM ANH MÀ ĐÁNH ĐỔI
- Bác sĩ,cô ấy không sao chứ…ông có chắc là không sao không đấy…ông kiểm tra kỉ lại lần nữa xem…không sao,sao bây giờ vẫn chưa tĩnh…kiểm tra não,đo nhịp tim,khám tổng quát…ông có chắc kiểm tra đầy đủ rồi chứ…nếu để lại di chứng gì rồi sao…- Trời ơi,nó nằm đây mà nghe Gia Bảo lo lắng cho nó thật là hạnh phúc quá…
-…Hoàng thiếu gia…tôi đã kiểm tra đầy đủ cả rồi…Thiếu phu nhân thật sự không sao…chỉ hơi suy nhượt chút xíu thôi…cô ấy sẽ khoẻ lại ngay thôi…- Bác sĩ còn lắc đầu vì sự lo lắng thái quá của cậu ấm này,ông thấy thật khó hiểu,cô gái này là thế nào mà cả 2 anh em họ lại cưng chiều như thế chứ…
- À,Tay cô ấy lúc trước bị thương đấy…ông kiểm tra xem vết thương có bị chấn động không…nếu cô ấy mà có chuyện gì tôi đốt cái bệnh viện của ông…- Gia Bảo giận dữ hù doạ ông bác sỉ
-…Tôi kiểm tra rồi thưa thiếu gia,do thể chất của thiếu phu nhân hơi yếu…với lại da tay cũng mỏng hơn người thường rất nhiều nên quá trình phục hồi có lẻ lâu hơn người khác thôi…Thiếu phu nhân đã không sao rồi…đợi khi cô ấy tỉnh…cậu có thể đưa cô ấy về nhà để tịnh dưỡng…
- Được rồi…ông hết chuyện rồi…ra ngoài đi…- Gia bảo nói xong tiến lại chổ nó,nắm lấy tay nó áp lên má mình,khẻ âu yếm vuốt ve…- Em mau tỉnh lại đi…là anh sai…anh nên tốt với em hơn…nếu không vì anh,cô ta không làm thế với em…em đau mà sao anh thấy tim anh nhức nhói quá…- Nói xong tay Gia Bảo khẻ vuốt lên mặt nó,vén những lọn tóc của nó,rồi nhướn lên đặt lên môi nó 1 nụ hôn nhẹ nhàng…như cái chạm môi đánh thức của hoàng tử trong chuyện công chúa ngủ trong rừng vậy…
Đang ngồi với nó,Gia Bảo nhận được 1 cuộc điện thoại của Vũ Bội,cô bé bảo rằng không ai đưa về,thế là anh vội chạy đi,thật là,nó nằm đó mà tức muốn chết…
CẠCH…
-Em sao rồi…em như thế này…em nói anh phải làm sao…mau tỉnh dậy đi…ôm lấy anh này…1 em yếu ớt…anh thật không quen…- Là Gia Kỳ,thì ra từ nãy giờ anh đứng ngoài cửa,trong lòng hết sức lo lắng nhưng phải đợi Gia Bảo đi mới dám vào thăm nó,tình cảm vụng trộm thật là đau khổ mà…
-…Anh yêu em…nếu em rời xa anh…anh phải làm sao đây…nếu em muốn…anh có thể lấy trái tim ra đánh đổi…chỉ cần có em là đủ- Gia Kỳ buông tay nó ra,quay bước ra cửa…
-…Gia Kỳ…đừng rời xa xem…nều đến anh còn rời xa em…em thật sự không còn ai…-Gia Kỳ đang quay đi thì nó liền mở mắt,ngồi bật dậy,với tay nắm lấy tay cậu…thật chặc…
-…Thuần Thuần…em tỉnh rồi sao?anh đây…anh không rời xa em…anh chỉ định