Cô nhìn cảnh sắc ngoài cửa vội vã lướt qua, lúc sắp đến chung cư thì chuông điện thoại vang lên, Thường Lê bị tiếng cười của Hứa Ninh Thanh làm làm cho có chút rầu rĩ, chậm rãi lấy điện thoại di động ra.
Là cửa hàng thú cưng gọi đến.
Thường Lê nhận: "Alo?"
"Là chị của Bánh Bánh đúng không?" chủ cửa hàng thú cưng xưng hô vô cùng thân mật: "Hôm trước cô mang Bánh Bánh đến tiêm vaxin và tắm rửa, để quên chiếc váy nhỏ của Bánh Bánh ở chỗ này, cô xem lúc nào rảnh đến đây một chuyến nha".
Bây giờ Thường Lê mới nhớ ra hôm đó Bánh Bánh mặc váy tới.
Bởi vì hiện tại Bánh Bánh phải ăn nhờ ở đậu, để lấy lòng vị chủ nhà này, mặc dù vừa tắm không bao lâu, Thường Lê vẫn đem cô nàng đi tân trang thơm tho mát mẻ thêm một lần nữa, kết quả người ta còn không thèm liếc nó một cái.
Coi như con mèo mập này không có phúc khí đi.
"A, được, vậy tối nay tôi sẽ qua lấy" Thường Lê trả lời.
Hứa Ninh Thanh nghiêng đầu, thả chân ga, tốc độ xe chậm lại: "Có chuyện gì vậy?".
Thường Lê: "Váy của Bánh Bánh để quên ở cửa hàng thú cưng, cháu định buổi tối đi qua đó một chuyến".
Hứa Ninh Thanh mắt nhìn đồng hồ: "Để ta đưa đi".
Thường Lê sững sờ, ngoan ngoãn đáp ứng "được" qua hai giây lại cúi đầu nhỏ giọng: "Cảm ơn chú".
Hứa Ninh Thanh đánh tay lái vòng xe lại, ánh mắt khẽ đảo qua cô gái nhỏ ngồi bên cạch, cánh môi không nhịn được cong lên.
Vào thời điểm này trong cửa hàng thú cưng rất đông, chó mèo lẫn lộn, Hứa Ninh Thanh nhìn qua liền đau đầu, mắt thấy cô vừa đi vào cửa hàng liền xoay người đi đến nhà hàng Nhật Bản phía đối diện.
Tấm màn hoa anh đào tinh xảo cùng tiếng nhạc du dương trong trẻo, nhà hàng này là của người Nhật Bản chính tông mở, giá thành cũng cao.
Hứa Ninh Thanh gọi một phần sashimi* cá hồi, một phần cơm lươn cùng một phầm sushi, lại nghĩ đến sợ Thường Lê không ăn được những thứ này, gọi thêm một phần mì udon.
*Sashimi: thịt sống cắt phile.
Đến khi hắn mang theo hộp đồ ăn đi ra ngoài, liền thấy cô nàng trên tay đang cầm váy nhỏ của mèo mập đi ra, nhìn không thấy người lại tìm trái tìm phải.
Trông thật giống như con chim cánh cụt trên QQ*.
*QQ: mạng xã hội của Trung Quốc dùng để chơi game, chat giống như Yahoo, Gcafe,..
Hứa Ninh Thanh chờ đèn đỏ, giơ tay ra hiệu.
"Chú vừa đi đâu vậy?" Thường Lê chờ hắn đến gần hỏi.
Hứa Ninh Thanh nâng tay cầm đồ ăn lên, đem cái túi có logo cho cô nhìn: "Cơm tối".
Ngồi vào xe, mở điều hoà lên, hắn lại hỏi: "Có ăn được món Nhật không?".
Thường Lê sững sờ, đôi mắt hạnh trợn tròn, lộ ra một chút vui mừng khó phát hiện, giống một con cún: "Chú mua cho cháu sao?".
Hứa Ninh Thanh bị bộ dạng của cô chọc cười, cặp mắt đào khẽ híp, cười một tiếng: "Làm sao, ta không thể mua cơm cho cháu mình ăn à?"
Thường Lê cảm thấy đầu óc ông chú này của cô không được tốt lắm.
Lần trước rõ ràng là hắn nói ở đây thì ba bữa phải tự giải quyết, cô ban đầu con dự định về nhà vẽ tranh một lúc rồi đến cửa hàng tiện lợi dưới nhà mua một phần ăn.
-
Thường Lê về nhà đầu tiên chạy về phòng mình, mèo