Nhâm Cảnh Thâm ngửng người dậy, vòng tay không mất tí sức lực nào, một phát lật ngược nữ nhân nằm ngửa ra.
Thời tiết đang cuối hè, thi thoảng có gió thu thổi man mát, quần áo mặc cũng thoải mái hơn thường.
Nam nhân thì áo ba lỗ, quần thể thao cộc còn Tình Nhu là bộ ngủ cài cúc, quần lửng đến gối...!Cảnh Thâm liếc nhìn dọc cơ thể vật nhỏ một lượt, ngón tay sờ lên dải khuy cúc dọc dài, tổng cộng có 6 cái nhỏ nhắn đính trên vạt áo.
Tình Nhu quơ quạng nắm lấy tay hắn, hoàn toàn lép vế nên phải khôn ngoan kéo dài:
- Anh hai...!anh đã nói..
là chỉ ngủ thôi đó
Nhâm Cảnh Thâm nghe thế liền gật gù, điệu bộ vờ đồng ý nhưng sau cùng lại trơ trẽn:
- Lời nói gió bay..
tôi đổi ý rồi.
Thiết nghĩ phải phục thù chuyện tối qua, cộng thêm cả việc em mới lớn gan động chạm thân thể vàng ngọc này của tôi...!Tôi không thể bỏ qua
Bàn tay hắn giựt ra khỏi nằm tay cô, tiếp tục mân mê dần vào trong vạt áo, trực tiếp xoa nắn thớ da mềm mịn của nữ nhân.
Tình Nhu luống cuống ngửng dậy một chút, tạm dịch ra khỏi chỗ nằm, lí lẽ:
- Là vì anh hay bắt nạt nên em mới phải dùng chốt chân cửa...!còn chuyện vừa rồi..
chẳng phải do anh bảo em xem cái đó là thứ gì sao? Em vô tình chứ nào có ý đồ...!Nếu anh không phục thì..
Em xin lỗi, được chưa?
Lời cuối Tình Nhu gằn lên chua ngoa như muốn phô ra cái thế của bản thân mình, đôi ngài chau lại thêm đôi môi chu lên lẩm bẩm rủa.
Nhâm Cảnh Thâm cười khẩy, đáp:
- Ha..thái độ gì đây? Em sẽ có thêm tội thứ ba..
Tình Nhu quật cường ẩn hắn ra, phải nhân lúc tên biến thái này chưa sờ soạng điên đảo thì cố ra sức chống cự chứ không chút nữa rơi vào bàn tay hắn thì đúng là uất ức, cái cơ thể này đã phản bội cô mà theo địch rồi.
Nữ nhân thản nhiên đáp:
- Tội gì thì anh tự xử..
em về phòng...ah...!
Mới bước chân xuống giường, chưa kịp nói hết câu mà cơ thể Tình Nhu bị kéo giật trở lại giường, lần này Nhâm Cảnh Thâm không dễ tính như thế, hắn nghiêm túc giữ chặt cô, khuôn mặt cũng sa sầm, thách thức:
- Em có thể về phòng được ư? Em muốn là được sao Tiểu Nhu?
Nam nhân không để cô trả lời mà làm theo ý mình, hai tay cầm lên cổ áo, một đường xé thẳng thắn, cả dọc 6 cúc khuy bung hết ra, tiếng “pựt..pựt...” của chỉ vang lên đều đều rồi rơi lốp đốp xuống mặt sàn hoặc bay đi đâu đó.
Vạt áo rách rưới thêm chất vải nhàu nhĩ dưới tay Nhâm Cảnh Thâm..
lần nào cũng vậy, bộ đồ nào của Tình Nhu dù có xịn, có đắt tiền thì vào tay tên biến thái này cũng trở nên tả tơi, rách rưới và vô giá trị1
Tình Nhu giật mình che chắn cơ thể, chỉ còn vạt áo mỏng nhưng không khiến cô kín đáo mà ngược lại còn như kích thích con thú trong Nhâm Cảnh Thâm.
Cơ thể trắng nõn có vệt cắn mờ mờ còn lưu giữ từ hôm nọ là điều khiến nam nhân vui vẻ tức thì, hắn chạm lên, mê mẩn nói:
- Tiểu Nhu..
dấu ấn thật đẹp phải không?
Tình Nhu sợ hãi hơn là tỏ ra e ngại, nhiều lần hắn không kiêng dè như này, mỗi một lần như thế là một lần cô căng thẳng cùng cực.
Nữ nhân van cầu:
- Không..
anh hai..
Tiếng cô gọi hắn thổn thức “Anh hai” cũng nhẹ như bông, chỉ lớt phớt lên tiếng chứ không gào thét chói tai.
Nhâm Cảnh Thâm cởi chiếc áo ba lỗ của mình và thẳng tay kéo vạt áo tả tơi của Tình Nhu vứt xuống sàn gỗ, hắn áp đôi gò bồng của Tình Nhu chạm vào lồng ngực rắn chắc của mình.
Lần đầu chạm lấy da th*t, phải nói độ ấm nóng của hai n*m hồng mới khiến thần trí Nhâm Cảnh Thâm điên đảo.
Đã o ép đến vậy mà vẫn cảm thấy hai viên ngọc hồng vẫn run bần bật từng đợt lên, nam nhân cảm thán:
- Tiểu Nhu...!phản ứng của cơ thể em..
sao có thể đặc biệt thế?
Bàn tay hắn không kiêng dè lột nốt chiếc quần của Tình Nhu, trên cơ thể cô duy còn nơi sò h**ệt được che chắn bởi chiếc quần chip mỏng, rất dễ bị xâm nhập vì mọi nơi đều bị Nhâm Cảnh Thâm áp chế.
Tình Nhu giẫy chân, chưa kịp hét lên thì hắn lại dùng chiêu cũ, hôn hít cạn đường hô hấp của Tình Nhu, đánh lạc hướng của cô.
Y như rằng chiếc quần cởi ra mà không gặp quá nhiều khó khăn, hạ bộ nam nhân nóng rực trồi lên, như loài cây phát triển muốn đâm qua nền đất là chiếc quần thể thao kia vậy, chen mình vào giữa hai chân Tình Nhu, hắn thoải mái để tiểu đệ cạ cạ ngoài lớp quần chip mỏng manh
Tình Nhu nghiêng đầu đi tránh cái nhìn của hắn, tủi hổ:
- Ag..anh..hức hức...!
Nam nhân vẫn chưa cởi quần cho mình, chỉ để *** **** sau lớp quần rồi ma sát nhẹ bên ngoài, hắn đang để cả hai thích nghi trước, khi nào tiểu yêu tinh đủ tuổi thì làm tiếp cho đỡ bỡ ngỡ.
Nhâm Cảnh Thâm thương tình, cúi xuống vành tai vật nhỏ, cưng nựng:1
- Tiểu Nhu...!đừng khóc, tôi không làm em đau, cũng chưa từng làm hại hay bạc đãi..
sao em lại sợ đến thế?
Tình Nhu nức nở, đến tiếng khóc cũng chỉ e dè, không rống lớn điếc tai mà thút thít uất ức, cô lắc đầu rụt rè:
- Em không thích..ag..hức hức..
không thích như này...ưm..
Bàn tay Nhâm Cảnh Thâm xoa nắn một bên ng*c, se đến tấy mạnh núm t*, nơi này vừa ngứa vừa đau nhưng cảm giác buồn buồn mẫn cảm chạy dọc cả bầu ng*c mới khiến vật nhỏ